Vũ động càn khôn

Chương 251: Linh Phù sư

Thân ảnh của Lâm Động giống như một con báo trong rừng rậm, cực kỳ mạnh mẽ không ngừng phóng đi. Những nơi mũi chân hắn đáp xuống, ngay đến một chiếc lá cũng không hề động đậy, còn thân hình của hắn lại giống như quỷ mị không ngừng xuyên qua.

- Đuổi tới rồi sao?

Trong lúc thân hình không ngừng lướt đi, ánh mắt của Lâm Động cũng khẽ động. Hắn có thể cảm nhận được phía sau hắn không xa, bọn người Hoa Tông đang rất nhanh theo sát đến. Vả lại tinh thần lực của tên Hoa Tông đó hiển nhiên cũng không yếu kém chút nào, cho nên lực cảm giác rất mạnh. Có một tia tinh thần lực mơ hồ như có như không, vẫn luôn bám theo thân thể hắn.

Đây chính là điểm bất lợi khi giao thủ với Linh Phù sư, do tinh thần lực Linh Phù sư vô cùng lớn mạnh, cảm giác cực nhạy. Muốn thoát khỏi sự tìm kiếm của họ không phải là chuyện đơn giản gì. Đương nhiên, nếu như tinh thần lực của đối phương yếu hơn so với mình thì cũng có thể đánh tan cảm giác đó. Nhưng tinh thần lực mà tên Hoa Tông này thi triển ra lại không yếu hơn so với Lâm Động chút nào.

- Đối phương người đông thế mạnh, không thể áp chế chúng được, cần phải phân tán lực lượng của bọn chúng!

Ánh mắt Lâm Động lóe lên. Đối phương có hai cường giả Tạo Hình Cảnh đại thành, vả lại tên Hoa Tông đó cũng cực kỳ mạnh mẽ, thiết nghĩ sức chiến đấu cũng không kém Tạo Hình Cảnh đại thành. Ba người bọn chúng liên thủ, cho dù là Lâm Động cũng phải ứng phó khá là khó khăn. Điều quan trọng nhất là nơi đây cách thành Đại Khôi không xa, nếu như bị đeo bám quá lâu, tên Hoa Tông đó lại đưa đến thêm viện binh, vậy thì Lâm Động e rằng phải thật sự đau đầu rồi.

Ánh mắt khẽ chớp động, bàn tay Lâm Động đột nhiên vuốt ve Tiểu Viêm trong lòng, sau đó khóe miệng khẽ nhếch lên. Hắn trực tiếp cởi y phục trên người ra, trùm lên thân thể Tiểu Viêm, sau đó cũng phủ một đạo tinh thần lực của mình lên trên đó.

- Tiểu Viêm, dẫn dụ đám người đó đi. Chỉ cần chạy, không được giao thù với bọn chúng!

Lâm Động khẽ vỗ nhẹ Tiểu Viêm, thấp giọng nói.

Tiểu Viêm hiện tại linh trí đã khá cao, do đó đối với những lời mà Lâm Động nói, nó cũng chỉ phát ra một tiếng hổ rống thấp trầm, sau đó trực tiếp nhảy ra khỏi lòng Lâm Động. Thân hình nó trong chốc lát trở nên to lớn, sau đó lôi dực chấn động, hóa thành một tia quang mang, lướt nhanh qua một hướng khác mà đi.

Tuy nói thực lực hiện tại của Tiểu Viêm muốn đối phó với cường giả Tạo Hình Cảnh đại thành có lẽ vẫn có chút miễn cưỡng, nhưng sau khi tiến hóa, đã có thêm được lôi dực, tốc độ của nó cho dù là Lâm Động cũng không theo kịp. Dùng nó để đánh lạc hướng đám truy binh kia ngược lại không có nguy hiểm gì quá lớn.

- Ta lại muốn xem xem, kẻ nào dám đơn độc đuổi theo ta?

Nhìn Tiểu Viêm dần dần phóng đi xa, ánh mắt Lâm Động cũng lóe lên hàn quang chớp động. Ba người đối phương cùng lúc ra tay, hắn cũng chỉ đành có thể tạm thời né tránh nguy hiểm, nhưng mà chỉ cần trong ba người tùy ý tách ra một người, vậy thì Lâm Động có lòng tin hoàn toàn giải quyết triệt để bọn chúng!

Trong lúc hàn quang trong mắt lóe lên, thân hình của lâm Động cũng đột nhiên gia tốc. Chỉ trong thoáng chốc, hắn đã biến mất trong khu rừng rậm mờ mịt ấy.

Sau khi bóng dáng Lâm Động biến mất không bao lâu, thanh âm những tiếng gió xào xạc liền xuất hiện. Sau đó, có khoảng mười đạo thân ảnh liền xuất hiện ngay chỗ mà Lâm Động và Tiểu Viêm vừa chia tay.

- Hoa Hộ pháp, tại sao không đuổi theo nữa?

Nhìn thấy Hoa Tông dừng lại, hai tên cường giả Tạo Hình Cảnh đại thành mũi ưng kia chợt nghi hoặc hỏi.

- Khí tức của tên tiểu tử đó đã phân thành hai luồng!

Cặp mày Hoa Tông khẽ nhíu lại, ánh mắt không ngừng liếc qua hai phương hướng của Tiểu Viêm và Lâm Động. Cả hai luồng khí tức đó đều giống như khí tức của Lâm Động, nhưng rất hiển nhiên ở đây chỉ có một luồng mới là thật.

- Tên tiểu tử đó sử dụng gian kế!

Nghe hắn nói vậy, hai tên mũi ưng không khỏi trầm giọng nói.

- Hai người các ngươi đuổi theo hướng đó. Khi đuổi kịp, nếu phát hiện đó là thật thì phát tín hiệu thông báo, đồng thời bám sát theo hắn!

Ánh mắt của Hoa Tông khẽ chớp động, nhưng hắn cũng rất quả đoán, quả quyết nói.

- Vậy Hoa Hộ pháp hãy cẩn thận!

Nghe vậy, hai tên mũi ưng cũng không phản đối. Đối với thực lực của Hoa Tông, bọn chúng rõ hơn ai hết. Cho dù tên tiểu tử đó có chút thủ đoạn, nhưng hiển nhiên cũng không thể tạo thành uy hiếp gì đối với hắn. Đến lúc đó chỉ cần phát tín hiệu, viện binh đến kịp thì tên tiểu tử đó ắt sẽ khó mà thoát khỏi độc thủ của bọn chúng.

Hưu!

Nhìn hai tên cường giả Tạo Hình Cảnh đại thành nhanh chóng thoát ly đội hình rời đi, ánh mắt của Hoa Tông liền nhắm vào một hướng khác, quang mang lóe lên lạnh như băng, chợt bàn tay phất mạnh:

- Đi!

Thanh âm vừa dứt, thân hình hắn lại một lần nữa lóe lên, nhanh chóng phóng đi. Phía sau hắn, hơn mười tên thuộc hạ cũng nhanh chóng phóng theo.

o0o

- Ô, phái hai tên cường giả Tạo Hình Cảnh đại thành đi rồi sao? Tên này cũng quá tự tin rồi…

Tại một nơi nào đó trong khu rừng rậm, Lâm Động khẽ mỉm cười, hiển nhiên là đã cảm nhận được sự rời khỏi của hai tên cường giả Tạo Hình Cảnh đại thành. Điều này ngược lại khiến cho hắn có chút ngạc nhiên. Xem ra tên Hoa Tông này đối với thực lực của bản thân có sự tự tin không nhỏ.

- Kế tiếp, nên kết thúc chuyện phiền phức này rồi!

Thân hình của Lâm Động chầm chậm dừng lại, sau đó lướt vào một mảnh khu rừng rậm xanh tốt, thanh âm cất lên cũng có chút lạnh lùng, lặng lẽ ẩn núp lại.

o0o

Vù vù!

Trong khu rừng rậm u ám che lấp cả bầu trời, từng đạo thân ảnh không ngừng nhanh chíng phóng đi. Kẻ đứng đầu đám thân ảnh đó chính là Hoa Tôn,g sắc mặt đang vô cùng lạnh lùng. Ánh mắt của hắn sắc bén không ngừng đảo qua xung quanh khu rừng, cặp mày khẽ chau lại.

Sau khi hắn đuổi theo đến nơi này, khí tức của Lâm Động chỉ trong chốc lát dường như đã hoàn toàn biến mất, cho dù là hắn cũng không thể nào cảm nhận được nữa.

Xuy!

Ngay lúc Hoa Tông đang chau mày, cẩn thận suy nghĩ, đột nhiên có một luồng thanh âm rất nhỏ vang lên. Hắn rất nhanh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai tên thuộc hạ phía sau cùng đột nhiên từ trên không trung rơi xuống. Nơi yết hầu của bọn chúng đều xuất hiện một tia máu rất nhỏ.

Biến cố xảy đến vô cùng đột ngột, khiến cho những tên thủ hạ dưới trướng của Hoa Tông có chút kinh hoàng. Ngay sau đó, còn không đợi bọn chúng hoàn hồn lại, một luồng gió lạnh đã bay tới phía trước mặt bọn chúng giống như quỷ mị. Nhất thời bọn chúng liền cảm giác được yết hầu có chút phát lạnh, trước mắt nhanh chóng tối sầm lại.

Thình thịch thình thịch!

Ánh mắt Hoa Tông lạnh lẽo nhìn đám thuộc hạ phía sau lần lượt từ không trung rơi xuống, nhưng lại không hề có bất cứ biểu hiện nào là sẽ ra tay cả. Mãi cho đến khi tên thuộc hạ cuối cùng dưới sự đánh lén quỷ dị này cướp đi sinh mạng, trong ánh mắt hắn mới xuất hiện những tia hàn mang.

Đột nhiên hắn xoay người, một cự chưởng tích tụ tinh thần lực màu xám hung hăng bổ mạnh về một phía trong khu rừng rậm rạp.

Cự chưởng tinh thần lực trực tiếp làm cho một cây cối cảm một mảnh khu rừng bị chặt gãy làm đôi. Bất chợt, một đạo thân ảnh từ phía đó rất nhanh lướt ra, vững vàng dừng lại trên một thân cây, cười tủm tỉm nhìn Hoa Tông với sắc mặt lãnh đạm.

- Ngươi lại không tiếp tục chạy trốn, khiến ta có chút kinh ngạc a!

Hoa Tông nhìn qua Lâm Động, nhàn nhạt nói. Hắn cũng chẳng có bởi vì những tên thuộc hạ bị giết chết vừa nãy mà có chút lo lắng hay đau thương nào cả.

- Ngươi dám chỉ đem theo những tên này đuổi theo, cũng khiến ta rất kinh ngạc!

Lâm Động cũng cười nói.

- Đợi lát nữa ngươi sẽ hiểu tại sao ta lại dám đơn độc đuổi theo ngươi. Bởi vì, ngươi trong mắt ra không đáng để nhắc tới!

Khóe miệng của Hoa Tông dần dần nhếch lên một nụ cười dữ tợn. Bất chợt ánh mắt hắn đột nhiên âm lãnh, bàn tay vửa nắm lại, tinh thần lực màu xám liền hóa thành những thanh kiếm sắc bén ngợp trời, bao phủ xuống chỗ Lâm Động đang đứng.

- Loại công kích này chỉ là vô dụng!

Thấy thế, Lâm Động thế nhưng lại không hề động đậy. Trong nê hoàn cung, một luồng tinh thần lực lan tràn ra, hóa thành một lớp tinh thần lực phòng ngự, mặc kệ những thanh kiếm tinh thần sắc bén kia đâm tới cũng không thể nào đâm thủng được lớp chắn này.

- Ngươi quả nhiên là kiêm tu tinh thần lực!

Cảm nhận được mức độ mạnh mẽ của tinh thần lực của Lâm Động, Hoa Tông cười lạnh một tiếng. Một đạo tinh thần lực trên người hắn tiếp tục gào thét mà ra, giống hệt như một thanh đại đao, nhanh chóng chặt đứt ngang thân vô số cây cối xung quanh, sau đó thao túng lấy những thân cây lớn, hung hăng quăng mạnh về phía Lâm Động.

- Hừ!

Mũi chân Lâm Động dẫm mạnh một cái, một lượng lớn cát đá tung tóe từ trên mặt đất nhanh chóng bay lên, dưới sự thao túng tinh thần lực của hắn, hóa thành một trận mưa đá đầy trời, va đập loạn xạ với những thân cây lớn đang mạnh mẽ đập tới đó. Cảnh tượng này nhìn qua có vẻ vô cùng hùng tráng!

Có điều hắn cũng biết thế tấn công này của Hoa Tông hiển nhiên cũng chỉ là dùng để thăm dò thực lực mình mà thôi. Cho nên ngay tiếp theo đó, Lâm Động lại một lần nữa nhấc tay lên, kim quang hùng hồn bắn ra, hóa thành một kim đài khổng lồ mang theo kình phong đáng sợ, nhắm tới đỉnh đầu của Hoa Tông mà hung hăng oanh xuống.

Bang bang!

Kim đài gào thét mà xuống, không khí như muốn nổ tung. Từng đạo khí lãng liên tiếp nổ tung, khiến cho bùn đất trên mặt đất nháy mắt bắn văng tung tóe, nhất thời xuất hiện một cái hố lớn.

- Tinh Thần Ma Chùy!

Đối mặt với kình phong tràn đầy sức ép này, Hoa Tông ngược lại không hề hoảng hốt. Tinh thần lực bạo dũng mà ra, hóa thành một thanh cự chùy tinh thần lực màu xám lớn, đường kính khoảng hơn mười trượng, ngay sau đó nó hung hăng va chạm mạnh với kim đài.

Đang!

Thanh âm sắc bén chói tai vang lên, nổ tung ngay giữa không trung. Kim đài không ngờ lại bị Hoa Tông oanh cho lùi ngược về phía sau một chút.

Thấy thế, thân hình Lâm Động chợt động, nháy mắt liền xuất hiện phía trên kim đài. Làn da cả người hắn lại một lần nửa chuyển hóa thành màu thanh đồng, sau đó hai tay rất nhanh chụp lấy kim đài, lại một lần nữa hung hăng nện xuống.

Nhìn thế tấn công mạnh mẽ của Lâm Động, Hoa Tông không khỏi hừ lạnh một tiếng. Tay áo hắn vung lên, đột nhiên, một đạo thân ảnh màu xám đậm từ trong tay áo hắn bay ra, đem theo một lực đạo cực kỳ hung hãn, va chạm thật mạnh cùng với kim đài.

Thình thịch!

Hai bóng dáng một xám một vàng mạnh mẽ va chạm với nhau. Một luồng kình phong hung hãn nhất thời thổi quét qua. Cước bộ của Lâm Động phải lui ra sau một bước, còn bóng dáng màu xám đó lại rớt mạnh xuống đất. Hai chân của bóng xám giống hệt như hai thanh đao, trực tiếp cắm xuống mặt đất sâu đến mấy thước.

Nhưng mà đối mặt với sự cứng rắn của mặt đất truyền đến, thân ảnh đó lại dường như không có một chút đau đớn. Nó trực tiếp rút hai chân từ dưới đất lên, ánh mắt âm lãnh vô hồn, giương mắt nhìn chằm chằm Lâm Động.

- Phù khôi!

Nhìn toàn thân của cái thân ảnh kia hiện lên màu xám đậm, thân hình trên dưới ngập tràn một khí tức quỷ dị, nhãn đồng của Lâm Động cũng khẽ co lại. Tên Hoa Tông này cuối cùng cũng đem Phù khôi phóng xuất ra rồi…

- Phù khôi này nhìn có vẻ còn mạnh hơn Phù khôi của ta một chút. Tuy rằng vẫn chưa đạt đến cấp bậc Thượng đẳng, nhưng trong hàng ngũ Trung đẳng cũng được coi là đứng đầu…

Lâm Động khẽ giãn bàn tay lúc nãy bị chấn động có chút tê dại, trong ánh mắt có sự kinh ngạc nồng đậm. Hiển nhiên hắn cũng không ngờ rằng Phù khôi trong tay tên Hoa Tông đó lại mạnh mẽ đến như vậy.

- Tiểu tử, ngươi không phải muốn biết tại sao ta dám đơn độc đuổi theo ngươi sao? Bây giờ đề ta nói cho ngươi biết!

Triệu hồi Phù khôi xong, trong ánh mắt của Hoa Tông lại một lần nữa hiện lên vẻ nham hiểm. Cùng lúc này, một luồng tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ giống như một cơn gió lốc từ trong cơ thể hắn thổi quét ra. Ngay sau đó, khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười dữ tợn, ngón tay chỉ lên trời, một ngọn lửa màu xám liền hình thành trên đầu ngón tay hắn.

- Bởi vì ta không phải là Phù sư Tứ ấn gì đó, mà là Linh Phù sư!

Nghe thấy câu nói điềm nhiêm của Hoa Tông, nhãn đồng của Lâm Động cũng đột nhiên co rụt lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status