Vô thượng sát thần

Chương 1781: Mài Đao


“Có nhiều người hơn cũng không cứu được ngươi, hôm nay ngươi nhất định phải chết!”

Tiêu Phàm nhìn tứ đại Chiến Thần cảnh đỉnh phong kia đang đánh tới, sắc mặt không chút gợn sóng, tựa như tất cả đều nằm trong dự kiến của hắn.

Hiện tại hắn vừa mới đột phá bát biến Chiến Thần, đúng lúc đang cần rèn luyện để củng cố lực lượng bản thân.

“Coi như ngươi đã đột phá bát biến Chiến Thần, ngươi có thể mạnh đến đâu được? Hôm nay Tiếu Thiên Long ta không giết chết ngươi, ta thề không làm người!” Tiếu Thiên Long hét lên giận dữ, Kim Long gào thét, đằng đằng sát khí.

“Ngươi nhất định là chó.” Sắc mặt Tiêu Phàm hững hờ, Đồ Thần đao khẽ múa lên, từng đạo sóng đao, đợt sau mạnh hơn đợt trước, ép tới Tiếu Thiên Long khiến hắn hoàn toàn không chống đỡ được.

“Tam vương tử, chúng ta tới giúp người!” Tứ đại Chiến thần cảnh đỉnh phong cuối cùng cũng tới gần, bọn hắn không chút do dự thi triển công kích mạnh nhất đánh về phía Tiêu Phàm.

“Hừ!” Tiêu Phàm hừ lạnh một tiếng, Thần Long huyết mạch bên trong thân thể sôi trào, một cỗ long uy từ trong thân thể Tiêu Phàm tản ra.

Đối mặt với tứ đại Chiến Thần cảnh đỉnh phong và Tiếu Thiên Long, hắn không dám khinh thường, dù sao, thực lực của Tiếu Thiên Long so với Chiến Thần cảnh đỉnh phong bình thường còn mạnh hơn rất nhiều.

Đồ Thần đao dâng lên tửng đợt đao khí, tuy rằng Tiêu Phàm đã lâu không dùng đao, nhưng đao pháp của hắn cũng không kém kiếm pháp, hơn nữa còn từng bước tăng lên.

“Giết hắn!” Tiếu Thiên Long phẫn nộ gào thét, Long đao chém xuống tản ra đao khí cuồng bạo, bốn người kia cũng vây Tiêu Phàm vào giữa.

Phụt phụt ~

Từng đoá huyết hoa nở rộ giữa hư không, tuy thực lực Tiêu Phàm mạnh mẽ, nhưng hắn là người, không phải thần, dưới sự vây công của ngũ đại cường giả, vết thương trên người hắn càng ngày càng nhiều.

Nhưng Tiêu Phàm không quan tâm đến những thứ này, tựa như những vết thương kia không có quan hệ gì với hắn. Thậm chí, đao pháp của hắn không hề có chút hỗn loạn nào.

Nhìn một màn này, trong mắt Tiếu Thiên Long liên tục hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn không ngờ trong chiến đấu, khi đối mặt với sinh tử, Tiêu Phàm đều kiên định như vậy, điều này khiến hắn không khỏi cảm thấy sợ hãi.

“Công Tử.” Đúng lúc này, Kiếm La đang cố kéo thân thể bị trọng thương lại gần, trong mắt đều là vẻ lo lắng.

Hắn biết Tiêu Phàm rất mạnh, nhưng phải đối mặt với ngũ đại cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong, chắc chắn Tiêu Phàm ngăn cản không nổi. Cứ như vậy, Tiêu Phàm có thể sẽ bị mấy người giết chết.

“Không cần tới, một mình ta có thể.” Tiêu Phàm quay về phía Kiếm La kêu lên, vô cùng tự tin nói.

Kiếm La hơi kinh ngạc, nhưng hắn vẫn tin tưởng Tiêu Phàm, cùng Tiêu Phàm ở chung bấy lâu nay, hắn chưa bao giờ thấy Tiêu Phàm làm chuyện gì mà không nắm chắc.

Dù là đối mặt với hóa thân của Minh Yểm, Tiêu Phàm cũng có thể chém giết, huống chi bây giờ chỉ là mấy tên Chiến Thần cảnh đỉnh phong?

“Đây không phải toàn bộ thực lực của công tử!” Kiếm La đột nhiên hiểu ra, trong lòng liền an tâm lại.

Hiện giờ Tiêu Phàm còn chưa thi triển các loại Tu La Áo Nghĩa, Tu La Thần Dực đâu, rất hiển nhiên, Tiêu Phàm chưa dùng toàn bộ thực lực.

Kiếm La lúc này mới biết bản thân vì quá lo lắng nên bị loạn, với thực lực của Tiêu Phàm, dù hắn không phải là đối thủ của mấy người kia nhưng nếu muốn rời đi, khẳng định là không có ai ngăn được.

Nhưng Kiếm La cũng rõ, nếu Tiêu Phàm đã đồng ý với Nhạc Nhất Sơn sẽ trợ giúp tộc nhân của hắn thì Tiêu Phàm sẽ không bỏ đi như thế.

“Giết một mình ngươi không đủ!” Tiếu Thiên Long cười lạnh nói.

Tiêu Phàm là đối thủ mạnh mẽ nhất từ trước tới nay mà Tiếu Thiên Long gặp phải, nhưng hắn không tin, bị hắn và tứ đại cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong vây giết mà Tiêu Phàm còn có thể chạy trốn!

“Tất cả mọi người nghe lệnh, đồ sát Nhạc Nhân tộc.” Tiếu Thiên Long tức giận quát.

Bởi cái chết của Tiếu Thiên Hoàng, chỉ lấy mạng của Tiêu Phàm còn không đủ để hắn hả giận, Nhạc Nhân tộc cũng phải chôn cùng, trước khi giết chết Tiêu Phàm, hắn muốn cho Tiêu Phàm biết rõ hậu quả khi đắc tội với hắn.

Hắn không chỉ muốn Tiêu Phàm chết, mà người có quan hệ cùng hắn cũng đều phải chết!

"Vâng, Tam vương tử!" Những tu sĩ Chiến Thần cảnh hậu kỳ đang đứng bên ngoài nghe vậy cũng hung dữ nhào về phía Nhạc Nhân tộc.

Nhạc Nhân tộc chỉ còn khoảng một trăm người, người cường đại nhất chỉ là cửu biến Chiến Thần, đám cường giả Thương Sinh thần quốc vốn không hề đặt bọn hắn vào mắt.

“Giết!” Nhạc Thạch biết rõ, hiện tại không liều mạng, đợi một lúc nữa sẽ không còn cơ hội, Tiêu Phàm một mình chiến đấu với ngũ đại cường giả, có thể sống sót hay không còn là ẩn số.

“Giết!” Nhạc Nhất Sơn hướng về phía những cường giả của Nhạc Nhân Tộc quát lớn, thân thể khổng lồ của hắn nhảy lên thật cao, một cước chạy trước ra tay đánh về đám người phía trước.

Nhạc Nhân tộc mặc dù cường tráng vô cùng, thân cao đến mấy trăm trượng, nhưng độ linh hoạt rõ ràng không bằng tu sĩ nhân loại, một cước này còn chưa rơi xuống, những cường giả Chiến Thần cảnh kia đã biến mất không thấy tăm hơi.

Ngay sau đó, cường giả Chiến Thần cảnh của Thương Sinh Thần Quốc đã xuất hiện ở phía sau Nhạc Nhân Tộc, đao quang kiếm khí ầm ấm chút xuống, đã giao thủ nhiều năm, bọn hắn biết rõ nhược điểm của Nhạc Nhân tộc.

Nhưng đao mang còn chưa kịp rơi xuống, một đám Nhạc Nhân Tộc đã thi nhau hóa thành một đống phế thạch chồng chất cùng một chỗ, không cần nghĩ cũng biết, Nhạc Nhân tộc đều đã trốn vào trong lòng đất.

Đây là ưu thế của Nhạc Nhân tộc, bọn họ nắm giữ năng lực độn thổ, người bình thường muốn giết bọn họ, phải thi triển ra thủ đoạn không tầm thường.

Trận chiến đấu này không phải dễ dàng có thể kết thúc. Tại một chỗ khác, cuộc chiến giữa Tiêu Phàm cùng năm người Tiếu Thiên Long càng ngày càng kịch liệt.

Theo thời gian dần trôi, vết thương trên người Tiêu Phàm càng ngày càng nhiều, sắc mặt cũng càng ngày càng trắng bệch.

Nụ cười trên mặt Tiếu Thiên Long cũng dần trở lên âm lãnh, hắn đột nhiên cảm thấy giết chết Tiêu Phàm như vậy thật quá tiện nghi hắn.

Nếu như có thể cắt lấy từng khối thịt trên người Tiêu Phàm, có lẽ sẽ kích thích hơn!

Đáng tiếc, Tiếu Thiên Long không phát hiện ra là, thương thế của Tiêu Phàm mặc dù càng ngày càng nhiều, nhưng thời gian bị thương lại càng ngày càng ít.

Hơn nữa, mỗi một đao Tiêu Phàm xuất ra đều càng lúc càng nhanh, góc độ lại vô cùng xảo trá.

Nơi xa, Tiếu Thiên Tà híp hai mắt nhìn xem tất cả, một ít tu sĩ cùng Hồn thú phía sau hắn cũng bình tĩnh nhìn chăm chú lên phương xa chiến đấu, căn bản không có ý nhúng tay vào.

“Chỉ là bát biến Chiến Thần cảnh giới mà dám cùng ngũ đại cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong đối đầu, Người này rõ ràng là một kẻ điên.” Tiếu Thiên Tà trong lòng âm thầm nói.

Hắn là một người đứng xem, hắn thấy rõ không phải Tiêu Phàm không địch lại, mà là hắn cố ý khiến bọn Tiếu Thiên Long hao tổn sức lực, hoặc có lẽ là Tiêu Phàm không thi triển ra toàn bộ thực lực.

Hơn nữa, Tiếu Thiên Tà có thể cảm nhận rõ ràng được khí tức xao động trên người Tiêu Phàm đang chậm rãi biến thành vững vàng.

“Chiến Thần cảnh đỉnh phong dựa vào luyện hóa Thần Lực Chi Tinh, quả nhiên vẫn là không được.” Tiếu Thiên Tà lắc đầu.

Trừ Tiếu Thiên Long có thể miễn cưỡng đánh với Tiêu Phàm một trận. Bốn cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong kia, nếu như chỉ đấu một đối một, không biết đã bị giết chết bao nhiêu lần.

Tiếu Thiên Tà hít sâu một cái, trong lòng nghĩ “Có lẽ, hắn thật sự có thể giúp ta!”

Thời gian thong thả trôi qua, sau thời gian nửa chén trà nhỏ, khí tức trên người Tiêu Phàm đã triệt để bình ổn, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười.

“Lúc này ngươi còn cười được? Là bởi vì cuối cùng có thể chết đi đạt được giải thoát sao?” Tiếu Thiên Long châm chọc nói, “Ngươi yên tâm, không cắt hết tất cả thịt trên người ngươi, ta sẽ không giết chết ngươi!”

Tiếng nói vừa rơi xuống, Long đao trong tay Tiếu Thiên Long giận giữ bổ xuống, không cho Tiêu Phàm cơ hội thở dốc.

Keng!

Nhưng mà, lần này Tiêu Phàm dùng Đồ Thần đao nhẹ nhàng cản trước ngực, ngăn trở Long đao đang nổi giận chém loạn, hơn nữa còn bắn ra từng đạo đao khí phóng tới Tiếu Thiên Long.

Tiếu Thiên Long không kịp né đi, trên mặt liền bị một đao khí cắt một vết.

“Ta cười bởi vì hiện tại rốt cục có thể đại khai sát giới.” Tiêu Phàm hững hờ đáp lại.

Nhất thời khí thế trên người Tiêu Phàm biến thành vô cùng lạnh lùng, đao khí trên người cũng lộ ra sát phạt chi khí. Nếu như nói khi nãy hắn còn là một đao khách, như vậy bây giờ Tiêu Phàm đã biến thành một tên sát thần, bá đạo mà âm u.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 51 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status