Tuyết Ưng Lĩnh chủ

Chương 240: Thủ chỉ nhất đạn (1)


Những người đi đường, các kỵ sĩ pháp sư trên đường cái ai cũng kinh hoảng không hiểu ra sao, bởi vì mọi thứ xảy ra trước mắt có chút vượt quá bọn họ tưởng tượng!

Mà tên mập mạp ở giữa bọn họ lại là một kẻ thật sự sợ hãi kinh hoảng nhất: “Xong rồi xong rồi, ma lực phân thân của Viêm Trạch tướng quân thế mà gặp phải thần giới chiến binh! Thế mà sẽ có thần giới chiến binh, vẫn luôn nghe nói Hạ tộc có thần giới chiến binh... Nhưng thần giới chiến binh nghe nói Hạ tộc cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay vài cái như vậy, thế mà có một cái sẽ ở nơi này?”

“Hạ tộc nhất định sẽ hoài nghi, ở chung quanh có ác ma ẩn núp, hiện tại bọn hắn đang vây công tướng quân, chờ giải quyết xong tướng quân, chỉ sợ cũng sẽ đem các phàm nhân chung quanh lần lượt sàng lọc một lần!” Tên mập mạp rất bất an.

Dưới tình huống bình thường.

Các ác ma trốn ở giữa phàm nhân, sau khi phát hiện ‘nghi là Siêu Phàm’ bẩm lên, ma lực phân thân của ngũ giai ác ma đột kích, trực tiếp đánh chết Siêu Phàm nhân loại! Một khi đánh chết, ác ma ẩn núp cũng có thể nhân cơ hội nhanh chóng thoát đi, chạy trốn tới nơi đám người tụ tập cực nhiều.

“Đông Bá Tuyết Ưng này ngay tại nơi đó, hắn vẫn luôn mượn dùng thiên địa lực điều tra chung quanh, ta một khi chạy, hắn sẽ lập tức phát hiện ta.” Tên mập mạp lo lắng vô cùng, “Mà nếu không chạy, chờ các Bán Thần Hạ tộc đến, chung quanh đường cái nơi này tổng cộng cũng chỉ khoảng trăm người, dễ dàng có thể sàng chọn kiểm tra một lần tất cả, đến lúc đó nhất định sẽ tra ra thân phận của ta!”

Chỉ cần mạnh mẽ đem Siêu Phàm đấu khí thẩm thấu đến trong cơ thể phàm nhân kiểm tra! Cẩn thận kiểm tra từng người, bởi vì Siêu Phàm đấu khí quá cường đại, nếu sơ ý, Siêu Phàm đấu khí sẽ dễ dàng đem phàm nhân xé nát!

Nhưng cẩn thận một chút vẫn không có vấn đề.

Như tòa thành trì trăm vạn dân cư tìm kiếm lần lượt rất phiền toái. Nhưng chung quanh chỉ khoảng hơn trăm người, kiểm tra từng người, nửa canh giờ là đủ rồi!

“Không chạy, chắc chắn phải chết. Chạy... Còn có hi vọng, Đông Bá Tuyết Ưng này cũng chỉ là Thánh Cấp Siêu Phàm! Hắn hẳn không đuổi kịp ta!” Trong lòng tên mập mạp lo lắng kinh hoảng, nhưng lập tức cắn răng một cái, quyết định, “Bán Thần đến ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, đi!:

Oành!

Tên mập mạp vốn ở trong đám người kỵ sĩ pháp sư đột nhiên hóa thành một luồng sáng, nhanh chóng một bước lên trời, tốc độ nhanh tới kinh người. So với tốc độ Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước chạy còn nhanh hơn! Đương nhiên Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước là cố ý che dấu thực lực, nếu thật sự toàn lực phi hành bùng nổ, tốc độ quá khủng bố, cũng sẽ dẫn tới Viêm Trạch tướng quân hoài nghi. Giờ phút này tên mập mạp này liều mạng chạy trốn, ma lực hoàn toàn bùng nổ không chút che dấu.

“A!” Các kỵ sĩ pháp sư kia ai cũng kinh hãi, thanh niên áo vàng của Quế gia cũng chấn động vô cùng.

Phi thiên độn địa?

Hắn là? Siêu Phàm? Hay là ác ma?

“Chạy?” Đông Bá Tuyết Ưng ở giữa không trung còn đang tự hỏi Viêm Trạch tướng quân quay đầu nhìn một luồng sáng bỏ chạy tốc độ cao kia, ánh sáng đã bay đến chân trời, hiển nhiên đang liều mạng chạy, muốn chạy khỏi phạm vi thiên địa lực điều tra của Đông Bá Tuyết Ưng. Đến lúc đó tùy tiện tìm một sơn thôn chui vào biến ảo bộ dáng thu liễm khí tức, Hạ tộc biển rộng tìm kim, nào tìm được hắn?

Ngón tay Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng bắn ra.

Vù.

Một luồng Siêu Phàm đấu khí mang theo Cực Điểm Xuyên Thấu Chân Ý, nháy mắt xuyên thấu không gian trở ngại, theo đó đã xuất hiện ở chỗ một luồng sáng đã bay đến chân trời xa xa. Giờ phút này vì chạy trốn nhanh nhất, ác ma đại mập mạp đã sớm thân thể hoàn toàn hạt hóa bám vào trên thiên địa lực lượng.

“Rẹt ——” một luồng Siêu Phàm đấu khí mang theo uy lực chân ý này nháy mắt va chạm ở trên tia sáng, chân ý quy tắc ảo diệu lan đến, tất cả luồng sáng đó đều bắt đầu tan rã, hạt cơ bản nhất của thân thể cũng bắt đầu vỡ vụn, binh khí trên người hắn cũng bắt đầu vỡ nát. Ngay cả bảo vật trữ vật cũng vỡ vụn hết, không đạt được đủ trình độ căn bản không thể may mắn sống sót dưới chân ý quy tắc như thế.

“A!” Ác ma đại mập mạp cảm nhận được thân thể nháy mắt bắt đầu tan rã, thân thể cố gắng muốn ngưng tụ, gương mặt ác ma của hắn tràn đầy dữ tợn cùng không cam lòng, “Đông Bá Tuyết Ưng hắn...”

Hô.

Thân thể hóa hết thành hư vô biến mất không thấy, chỉ còn một số bảo vật tài liệu đặc thù từ không trung rơi xuống.

Thị lực các phàm nhân thật sự có hạn, ác ma kia vừa rồi đã chạy trốn tới ngoài mười dặm, hơn nữa tốc độ quá nhanh bọn họ căn bản không thấy rõ. Ngay cả một chút tài liệu rơi xuống đó bọn họ cũng không thấy rõ.

“Thực yếu.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Cũng không biết là tam giai ác ma hay tứ giai ác ma.”

Ở trước mặt hắn, tam giai ác ma và tứ giai ác ma đã không khác nhau. Đều là kết quả bị diệt trong nháy mắt.

Ngũ giai ác ma có lẽ còn có thể giãy dụa chút.

Bán Thần cấp mới có thể thật sự chiến đấu với hắn, ở trong ngũ giai ác ma cũng chỉ có mấy kẻ đỉnh cao nhất mới có thể giao thủ đôi chút. Ví dụ như ngũ giai ác ma mạnh nhất ‘Cơ Nhĩ La’ kia so với Trì Khâu Bạch lúc trước còn mạnh hơn, nắm giữ hai loại tam phẩm chân ý, có một loại đạt tới nhị trọng cảnh. Đông Bá Tuyết Ưng cũng cần coi trọng.

Qua thời gian mấy hơi thở.

“Rẹt ~~~ “

Giữa không trung bình thường bên trên đột nhiên xuất hiện khe hở không gian tối như mực, ba cái bóng người từ trong khe hở không gian cùng nhau bay ra, chính là Trì Khâu Bạch, Triều Thanh, Tư Không Dương. Bọn họ đều có thực lực top mười Bán Thần bảng! Đương nhiên Trì Khâu Bạch bởi vì vừa thành Bán Thần không bao lâu, cộng thêm chiến tranh ác ma bùng nổ, Hạ tộc tạm thời chưa đem hắn xếp vào bảng, cũng vì tận lực che dấu tin tức của hắn.

Trên thực tế Trì Khâu Bạch sau khi cầm thần khí, cũng có thực lực đoạn cuối Bán Thần bảng! Chờ ngày nào đó ‘Không gian thiết cát chân ý’ của hắn đạt tới tam trọng cảnh, có thể tiến vào một hai hạng đầu!

“Tuyết Ưng.” Trì Khâu Bạch, Triều Thanh, Tư Không Dương đều bay tới.

“Thế nào?” Đông Bá Tuyết Ưng vội hỏi.

“Hắn vừa phát hiện dao động của chúng ta, đã không chạy nữ.” Trì Khâu Bạch lắc đầu nói, “Chúng ta còn muốn ở xa xa theo dõi, đuổi theo tung tích hắn, tìm được bản tôn hắn! Nhưng Viêm Trạch tướng quân này thực lực quả thực rất khủng bố, trên cảnh giới cũng thực sự rất cao, ta xem như rất am hiểu trên không gian, vừa miễn cưỡng cảm ứng được vị trí hắn, hắn đã phát hiện chúng ta trước, hắn không chạy trốn nữa, điên cuồng phản công, muốn giết ta! Mặc dù ta cầm thần khí, có thần giới chiến binh ở bên cạnh hỗ trợ cũng mới đánh ngang tay! Nếu không có thần giới chiến binh, ta nhất định ở cửa dưới.”

“Viêm Trạch tướng quân này, thực lực rất mạnh.” Triều Thanh gật đầu, “Ma lực phân thân đã mạnh hơn chúng ta. Ta nhắm chừng bản tôn hắn... Hẳn là có thực lực Hạ sơn chủ khi cầm thần khí.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status