Tướng phủ đích nữ

Quyển 1 - Chương 27: Ai So Ai Lợi Hại Hơn


“Ai, nhị di nương nay có bầu, thân mình thực quý giá, chúng ta mau đi xem, nhưng đừng xảy ra chuyện đi.” Cung thị nhu nhu mi tâm.Mọi người cũng cùng đi, phần lớn tâm tình là đi xem náo nhiệt, người mới người cũ người nào lợi hại hơn a.

Nạp Lan Tĩnh cười yếu ớt đi theo sau Cung thị, trong lòng âm thầm suy tư, này Lưu Châu thật sự là cái có thể ép buộc, bất quá có thể thông qua chuyện này nhìn xem thủ đoạn của nàng như thế nào.

“Nhị di nương, nô tỳ thật sự không có quyến rũ lão gia , nhị di nương cầu xin người buông tha cho nô tỳ.” Xa xa đã thấy Lưu Châu đang quỳ trên mặt đất, khóc lóc cầu xin tha thứ, thanh âm Lưu Châu thật lớn, đứng từ xa cũng nghe thấy rõ ràng.

“Ngươi đang càn quấy chuyện gì!” Nhị di nương sốt ruột, mắt thấy càng lúc càng nhiều người, tiện tỳ này còn ở đây dây dưa không rõ, nếu là ngại bộ dạng hằng ngày hiền lành đã sớm sai người đem nàng kéo sang một bên đánh.

Sáng nay vốn ở chỗ Cung thị thỉnh an về.Mới đi đến hoa viên bên này liền đụng phải nàng, chính mình bất quá chỉ hỏi thăm vài câu, nàng liền quỳ trên mặt đất gào khóc, hồ ngôn loạn ngữ ( ăn nói lung tung ).

“Ngươi bất quá là một hạ nhân, ở chỗ này không cho di nương rời đi, ngươi biết rõ di nương nay mang thai, ngươi đến tột cùng tâm tư là nghĩ gì, muốn di nương động thai sao, ngươi này tiện tỳ không thể tha thứ” Nạp Lan khuynh phát hiện Cung thị cùng mọi người đang hướng bên này đi tới, chỉ còn cách đem chính bản thân ra, nếu người khác nói di nương không có mắng nàng, là chính nàng tự chạy tới gào khóc, nghĩ đến mấy người tin tưởng, chẳng thà đem thân phận nhị tiểu thư áp nàng ta, bị di nương giáo huấn một chút cũng không quan hệ.

Nhị di nương vừa nghe thấy lời này của Nạp Lan Khuynh, trong lòng nhất thời hình thành lên một kế, thuận thế hướng hồ nước bên người Nạp Lan Khuynh ngã xuống, hai tay ôm bụng, vừa muốn kêu đau.Lưu Châu mạnh mẽ lôi kéo Nạp Lan Khuynh, hướng đến bên dòng sông, bùm một tiếng, bọt nước bắn tung tóe, mùa thu gió lạnh, nước lại lạnh buốt.

“Mau tới cứu người a, mau cứu người a!” Cung thị cả kinh, vội vàng sai hạ nhân đem Lưu Châu cứu lên.

“Nhị di nương người làm sao vậy?” Vài nha đầu giúp đỡ nhi di nương vừa bị Lưu Châu làm kinh ngạc, hiện tại trong bụng thật sự không thoải mái.Chỉ thấy nhị di nương từ từ nhắm hai mắt lại, hai tay gắt gao ôm bụng, miệng kêu đau.

“Đại phu đâu?Như thế nào còn chưa đến, không phải động thai khí đi, các ngươi mau đưa nhị di nương hồi viện!” Cung thị vội vàng chỉ huy.Lưu Châu lúc này được người cứu lên, cả người ướt đẫm, thân mình run run, trên tóc còn đọng nước, bộ dáng rất đáng thương.

Mọi người cũng đều đi theo, đợi đại phu đến bắt mạch cho nhị di nương, mọi người mới tập trung ngồi ở gian bên ngoài.

“Phu nhân , nô tỳ đáng chết, khiến nhị di nương động thai khí, cầu phu nhân trách phạt!” Lưu Châu vội vàng quỳ dập đầu trên mặt đất.

Ba!

Nạp Lan Khuynh hướng một cái tát trên mặt Lưu Châu “Ngươi này tiện tỳ, nếu nhị di nương có làm sao, ta nhất định lột da ngươi!”

“Nô tỳ đáng chết, nô tỳ đáng chết!” Lưu Châu bị đánh trúng cũng không nói, chính là không ngừng dập đầu nói chính mình đáng chết,nước trên người đem mặt làm ướt đẫm.Vừa mới có nha đầu vì Lưu Châu đặt một cái thảm dưới đất, liền bị Nạp Lan Tĩnh hướng cất đi,lúc này đây thật có bao nhiêu là nhẫn tâm.

“Được rồi Khuynh nhi, ngươi một cô nương chưa gả đừng có cả ngày động thủ động cước, làm cho người ta chê cười đi!” Cung thị nói, tuy lúc này không phải thời điểm nói nàng, nhưng không thể vì thế mà dung nàng làm càn đi.Nạp Lan Khuynh biết chính mình vừa rồi lỗ mãng, trong lòng tuy oán nhưng cũng không nói thêm gì.

“Còn có ngươi, đáng chết, ra bên ngoài quỳ đi, không có mệnh lệnh của ta không được đứng lên.Ngươi ngoài đó nên cầu nguyện nhị di nương không có việc gì đi, nếu nhị di nương xảy ra sơ xuất gì, ta nhất định không tha cho ngươi!” Cung thị nghiêm mặt, nàng không biết rốt cuộc thì giữa nàng ta với Tĩnh nhi là quan hệ thế nào,chỉ cảm thấy theo lẽ công mà làm việc, đem Lưu Châu mắng đuổi ra ngoài.

“Dạ!” Lưu Châu hai mắt hồng hồng, lui đi ra ngoài quỳ gối ngoài viện, gió lạnh thổi, vốn thời tiết đã không tốt bỗng nổi gió lớn, từng giọt mưa rơi xuống trên người Lưu Châu, bản thân nàng đã nhiễm phong hàn không thể ngờ rằng là họa vô đơn chí.

“Sao rồi, tôn tử bảo bối của ta thế nào?” Lão thái thái cũng chạy lại đây, vừa tiến vào sân viện liền hô to gọi nhỏ, nhìn thấy Lưu Châu đang quỳ tức mình mắng “Ngươi này đồ tiện nhân, nếu tôn tử ta xảy ra chuyện không hay, cẩn thận ta lột da ngươi!” vội vàng có hạ nhân giúp đỡ đi vào.

“Thỉnh an mẫu thân”

“Thỉnh an lão thái thái”

Mọi người hành lễ, đưa lão thái thái vào trong phòng, lão thái thái ngồi tại ghế chủ vị, mặt nghiêm lãnh ( nghiêm túc lạnh lùng) không nói.

“Đại phu, nhị di nương thế nào? Đứa nhỏ không sao chứ?” Lão thái thái thấy đại phu từ phòng trong đi ra vội vàng mở miệng hỏi.

“Bẩm lão phu nhân, tạm thời không có trở ngại ,chính là bị động thai khí, lão phu đã kê thuốc dưỡng thai, liền không đáng ngại.” Đại phu nói xong sai người đến lấy đơn thuốc, tâm mọi người lúc này mới hạ xuống.

“Cung thị ngươi thật tốt mà!” Lão thái thái trừng mắt nhìn Cung thị, dẫn đầu mọi người vào gian trong.

“Thỉnh an lão thái thái, phu nhân, đại tiểu thư!” Nhị di nương nằm trên giường làm bộ muốn đứng dậy.

“Ai ui, ngươi đừng động, vừa rồi đại phu nói ngươi bị động thai khí.Ngươi đừng lộn xộn a, cẩn thận chớ để bảo bối trong bụng ngươi bị thương!” Lão thái thái nói xong liền ngồi bên mép giường, an ủi nhị di nương.

“Tổ mẫu.” Nạp Lan Khuynh hô to vội khóc chạy đến trước mặt lão thái thái.

“Khuynh nhi làm sao vậy? Là ai khiến ngươi ủy khuất, nói cho tổ mẫu, tổ mẫu giúp ngươi làm chủ!” Lão thái thái thấy Nạp Lan Khuynh rơi lệ trong lòng mấy phần đau nhói.

“Khuynh nhi không được vô lễ, lão thái thái người đừng nghe lời nàng!” Nhị di nương tuy trách mắng Nạp Lan Khuynh một tiếng, nhưng trong lời nói là có vài phần thực, chính là nàng cúi đầu,Lưu Châu tiện tỳ kia dám can đảm đánh bẫy nàng, nhất định không tha cho nàng.

“Lão thái thái, phu nhân, Lưu Châu ở bên ngoài té xỉu!” Lúc này cố tình có nha đầu tiến vào bẩm báo.

“Té xỉu?Chớ không phải tiện tỳ này thích đùa giỡn? Không được để ý đến nàng, hôn mê càng tốt!” Lão thái thái nghe đến tên Lưu Châu trong lòng bỗng tức giận, lần trước bởi vì nàng ta chính mình cùng con trai bất hòa, nay nàng dám làm tổn thương tôn tử tương lai , tự nhiên sẽ không cho nàng dễ chị
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status