Tu chân thế giới

Chương 633: Trung trận

"Bảo vệ đại nhân!" Thúc Long gào lên, trong vô số tiếng hét kinh hãi tựa như tiếng sấm vang vọng khắp trời. Những người khác ở bên cạnh Tả Mạc như từ trong mộng tỉnh lại, bọn họ hoảng sợ phát hiện ra nguy hiểm đang ở rất gần mình, rất nhanh, Minh Phỉ đã vọt tới trước mặt!

Những khuôn mặt dữ tợn của đám Minh Phỉ hiện rõ trong mắt mọi người, bọn họ thậm chí có thể nhìn thấy từng chiếc ria mép trên mặt chúng đang rung lên!

Bộ dạng thì giống như dã thú thèm máu!

Chu Khả đầu ong ong, sắc mặt đại biến nhưng ngay sau đó lão đã có phản ứng, râu tóc phần phật, rướn cổ họng, giọng khàn khàn hô lớn: "Bảo vệ công chúa!"

Hộ vệ từ các hướng khác nhau nhanh chóng chạy tới, lúc này quần chiến trận đã loạn hết cả lên, sự sụp đổ là không thể ngăn được, mọi người quay đầu bỏ chạy như điên.

Những người dân này đều là do Tả Mạc ghép vào cùng một chỗ, bây giờ quân tiên phong của đối phương sắp đánh tới Tả Mạc, bản chất yếu đuối của bọn họ lập tức hiện rõ!

Tuyệt vọng, sợ hãi, điên cuồng lan tràn khắp nơi!

Quần chiến trận to như vậy trong nháy mắt liền sụp đổ.

Đám hộ vệ của các công chúa không chút do dự bỏ lại những người khác, mắt họ đỏ kệch, vội vàng chạy về chỗ các vị công chúa! Vệ Doanh, Thiên Diệu vệ cũng ngược dòng người cố gắng bay tới chỗ Tả Mạc!

Sự kinh sợ tràn ngập trên khuôn mặt Hà công chúa, sắc mặt nàng tái nhợt như tờ giấy. Khắp nơi là những người đang hoảng loạn kinh hãi, nụ cười tà ác của Minh phỉ hiện rõ trong mắt, trong tai là những tiếng sát phạt, tiếng thét chói tai, tiếng kêu thảm thiết!

Nàng không hiểu tại sao lại như vậy?

Bỗng trước mắt hiện lên một bóng người hơi gầy, tâm lý đang hoảng sợ vô thức bình tĩnh lại.

Hai mắt nàng dần lấy lại được tiêu cự, trong lòng bỗng hiện lên một tia hi vọng.

Trên mặt hắn vẫn là vẻ lạnh lùng nhưng lần này ngoài vẻ lạnh lùng kia nàng còn cảm thấy có chút ý tứ gì đó khiến người ta rung động.

Hắn không chút bối rối.

Cả người Tả Mạc tựa như một ngọn thương, vẻ mặt đạm mạc, đối với tất cả phát sinh xung quanh như không nhìn thấy.

Thế tới của Minh phỉ cực nhanh, chiến bộ thứ nhất đã thể hiện vô cùng xuất sắc sự sắc bén của Minh phỉ, cơ hồ trong nháy mắt, bọn họ đã vọt tới trung trận!

Toàn bộ tướng giai, toàn bộ các nhân vật trọng yếu đều đang tập trung ở trung trận.

Đám Minh phỉ này đã chọc phải tổ ong vò vẽ.

Trong nháy chiến đấu tiến vào cao trào!

Ma tộc có thể tu luyện tới tướng giai, thống lĩnh giai đều là hạng người đã trải qua vô số thực chiến, một khi ý thức được cần phải liều mạng thì sức mạnh bọn họ bộc phát ra là vô cùng kinh người!

Bọn họ không trải qua huấn luyện như Minh phỉ, cũng không phối hợp ăn ý như Minh phỉ nhưng trong thế cục hỗn loạn với cự ly ngắn như này chính là nơi thích hợp nhất để bọn họ phát huy sở trường.

Thực lực Chu Khả, Hạ, thị nữ trung niên đã tiếp cận soái giai nhanh chóng được thể hiện ra, đánh đâu thắng đó!

Thân hình Chu Khả như quỷ mị, một mình xông vào trong trận Minh phỉ như vào chỗ không người, nơi lão đi qua huyết vụ tràn ngập. Hạ mặc áo giáp tay cầm binh khí, bước tiến như núi, không ai có thể ngăn cản hắn, trường thương trong tay nặng tựa ngàn cân, Minh phỉ bị nó đụng phải liền huyết nhục tung tóe. Còn hai tay của thị nữ trung niên như múa trong không khí, những Minh phỉ kia tựa như những con rối bị xé thành những mảnh nhỏ, không kịp kêu lên một tiếng, chết ngay tại chỗ.

Những cao thủ khác thì giết tới đỏ cả mắt, giống như vô số cá đang bơi va chạm với nhau, chiến đấu xáp lá cà!

Cao thủ trên ma bảng Thái An bảy tám phần mười đều đang ở đây, Du Song tuy thương thế chưa lành nhưng Xương Nguyên Hạo thì hoàn hảo không bị thương gì, thêm vào đám người Tất Điêu Vũ, lực lượng tinh hoa nhất của thành Thái An đều đang tập trung ở đây.

Trong nháy mắt, đám Minh phỉ này liền thương vong gần hết, ngay cả chiến tướng của nó cũng bị Chu Khả và Hạ liên thủ, sau năm chiêu liền chết tại chỗ.

Kết quả như vậy làm mọi người hoan hô không dứt.

Sắc mặt Minh Huy vẫn như thường, trong mắt hắn lúc này đám người kia chỉ đang cố gắng chống cự mà thôi. Những cao thủ kia thật phiền phức nhưng chỉ cần chịu tổn hại thì hắn có rất nhiều cách.

Cao thủ dù lợi hại đến mấy cũng không thể chống lại nhiều người!

Chiến tướng tập trung công kích của toàn bộ chiến bộ, mặc dù không linh hoạt bằng công kích của cá nhân nhưng uy lực cường đại tuyệt không phải là thứ cá nhân có thể chính diện giao chiến!

Hơn nữa xung kích của chiến bộ cũng tuyệt không phải là thứ mà đám cao thủ kia cứ phối hợp là có thể chống lại được.

Hai mắt Minh Huy lóe sáng: "Lão Đồ, Đại Hồng, các ngươi xông lên đi, đem bọn họ tách ra!"

"Vâng!"

Hai gã chiến tướng hô lớn tuân mệnh. Lúc này quần chiến trận đã hoàn toàn sụp đổ, mọi người phân tán chạy trốn, những vật chắn xung quanh trung trận càng ngày càng ít.

Mắt hai người rực lửa, mất đi những vật chắn này, quần chiến trận tựa như mỹ nữ thoát y, hoàn toàn phô bày trước mặt họ.

Nhìn những kẻ phía dưới đang chiến đầu đầy kiên định, hai người không cảm thấy chút sợ hãi.

Đồng bọn chết cũng không khiến bọn họ thấy đau lòng, ngược lại, chiến bộ đi trước đã tách đoàn người ra, còn tiêu hao lực lượng của đối phương, tình thế bây giờ cực kì có lợi cho bọn họ.

Một đám gia hỏa không biết phối hợp, muốn chống lại xung kích của chiến bộ, đúng là si tâm vọng tưởng!

Hai người liếc nhau, đều phát hiện chiến ý mãnh liệt trong mắt đối phương.

"Ngươi trái ta phải!

"
Được!"

Không chút dây dưa, hai người tách nhau ra.

----------------------------

Tốc độ tập hợp của Vệ Doanh là nhanh nhất, cho dù sở trưởng của họ không phải là tốc độ. Trước khi chiến bộ Minh phỉ xông tới bị tiêu diệt bọn họ đã tập hợp xong, yên lặng đứng bảo vệ xung quanh Tả Mạc.

Tinh thần bọn họ vẫn sung túc, chiến đấu vừa rồi không tiêu hao chút lực lượng nào của họ.

Vệ Doanh thần tình trấn định kiên nhẫn, bảo vệ xung quanh Tả Mạc với vẻ mặt lãnh đạm không khỏi khiến người ta chú ý. Trong chiến trường ngổn ngang hỗn loạn như này thì điều này vô cùng nổi bật.

"Ha ha! Minh phỉ chỉ thường thôi!" Trong trận, một vị nam tử hào phóng nhịn không được lớn tiếng nói.

"
Đúng vậy, sự thật chính là thế, làm lớn chuyện, ta còn tưởng rằng có bản lĩnh gì chứ!" Một nam tử khác mặt mày dữ tợn, mắt híp, giọng đầy coi thường.

Răng rắc!

Đám người Thúc Long không khỏi trợn mắt nhìn.

Cổ của tráng hán vừa nói chuyện bỗng gập lại, hai mắt mở lớn, khuôn mặt phình to ra, cực kì đáng sợ!

Tằng Liên Nhi nhỏ nhẹ nói: "
Ta không thích nghe mấy lời như này."

Mọi người không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, kinh sợ nhìn Tằng Liên Nhi, ma nữ này từng trực diện chống lại Lâm Khiêm đó, thực lực của nàng sâu không thể dò!

Tập hợp xong, sắc mặt Thiên Diệu vệ cũng có chút trắng bệch, thực lực, thủ đoạn, tâm tư của tiểu thư không chỗ nào không khiến người ta khó nắm bắt được.

Đối với việc Tằng Liên Nhi đột nhiên ra tay, Chu Khả hơi khó chịu, đang muốn mở miệng nói thì bỗng cảm thấy tay áo căng căng, hóa ra là Uyển công chúa đang kéo hắn, khuôn mặt vô cùng non nớt nhẹ lắc đầu.

Chu Khả sửng sốt, ngay sau đó liền trầm xuống.

Trong trận thoáng cái đã trở nên yên lặng.

"Bọn họ sắp tới rồi."

Bỗng Tiếu Ma Qua lên tiếng, giọng nói lạnh lùng phá tan bầu không khí yên lặng.

Dường như những tiếng động từ đằng sau vang tới không ảnh hưởng gì tới hắn, hắn gật đầu với Thúc Long, Thúc Long hiểu ý, Vệ Doanh lập tức hành động.

Tả Mạc quay đầu nói với Miêu Quân: "
Đi thôi."

Miêu Quân không nói gì, hắn nhìn Tả Mạc thật sâu rồi xoay người rời đi. Rất nhanh, Thiên Diệu vệ và chiến bộ Đường phỉ đã tập hợp xong.

"
Cần hỗ trợ gì không?" Hà công chúa hơi lo lắng hỏi.

Tả Mạc lắc đầu: "
Không cần, cẩn thận một chút, đối phương sắp tấn công rồi."

Giọng hắn không lớn nhưng tất cả mọi người đều nghe rất rõ ràng. Mọi người trong đoàn nhất thời loạn hết cả lên, uy lực lần tấn công trước của Minh phỉ khiến bọn họ phải lưu tâm. Đừng tưởng vừa rồi bọn họ dễ dàng tiêu diệt một chiến bộ ngàn người của đối phương, người hiểu chuyện đều biết nếu Minh phỉ tấn công thì bọn họ gặp nguy hiểm rồi!

Mấy người Chu Khả chính là cao thủ mạnh nhất trong trận nhưng dù họ đã đạt tới cấp bậc này cũng không thể trực tiếp chống lại xung kích của chiến bộ ngàn người.

Trên bầu trời có hai chiến bộ tách ra khỏi hàng, thậm chí bình thản ung dung bày trận, bảo đảm xung kích đạt mức mạnh nhất.

Lúc này đoàn người vẫn còn chưa chạy trốn hết nhưng những chiến trận trong vòng một dặm xung quanh đã không còn một bóng người.

Cự ly như vậy cũng đủ để bọn họ hoàn thành xung kích!

"Sát!"

Hai gã chiến tướng đồng thời gầm lên, hai chiến bộ giống như hai dòng thác lũ tràn xuống!

"
Sát!"

Hai ngàn người đồng thanh hét lớn, âm thanh vang vọng khắp nơi, sát ý ngập trời, thế tới như sấm chớp đánh về phía đám người Tả Mạc!

Hai chiến bộ này phối hợp rất ăn ý, một phải một trái khiến đầu đuôi khó chiếu cố được cho nhau.

Tiếng rít trầm thấp khiếp người một lần nữa lại tràn ngập bầu trời.

Nhưng đúng vào lúc này, chỗ Tả Mạc đứng bỗng tràn ngập vụ khí hôi sắc. Cùng lúc đó, Miêu Quân và Thúc Long ở trong hôi vụ đồng thời quát lớn: "Sát!"

"
Vụ thủ vị!"

Đột nhiên bị hôi vụ bao phủ, nhất thời hàng loạt tiếng kinh hô vang lên, ngay cả đám người Chu Khả Du Song cũng tỏ vẻ kinh sợ, bọn họ đều là kẻ hiểu nhiều biết rộng, "
vụ thủ vị" đầy đủ như này, tu luyện giả nhất định đã luyện thành ma thể!

Nhưng rất nhanh, sự chú ý của mọi người đều bị va chạm giữa song phương thu hút.

Đám người Chu Khả không khỏi nghĩ thầm trong lòng, tình huống trước mặt dường như Tiếu Ma Qua đã có sự chuẩn bị. Lẽ nào đây là một phần kế hoạch của hắn? Nhưng bất luận nhìn từ góc độ nào mọi người cũng không thể nhìn ra được cơ hội đột phá.

Lẽ nào hắn còn có hậu chiêu?

-

Hai chiến bộ Minh phỉ này hiển nhiên đã rút ra được kinh nghiệm của chiến bộ bị tiêu diệt trước đó, thanh thế nhìn qua rất đáng sợ nhưng vẫn còn lưu lại chút vốn.

Nhất là khi đoàn hôi vụ không hề có dấu hiệu báo trước chỉ trong chớp mắt đã bao phủ toàn bộ trung trận của đối phương, trong lòng hai người có chút dè chừng sợ hãi.

Từ chỗ Miêu Quân một đao mang màu xanh thật lớn phá vụ bay thẳng tới trước mặt chiến bộ đối phương!

"Tới hay lắm!" Hung quang chợt lóe lên trong mắt Đại Hồng, không chút kinh sợ mà còn lấy làm mừng, ngay lập tức liền ra tay.

Một vòng quang luân màu đỏ nhạt nghênh đón đao mang đang bay tới!

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên giữa hai chiến bộ!

Chiến tướng song phương không hề có ý định giữ sức, chỉ sau một khắc liền phát lệnh toàn diện công kích!

Mặc cho sóng khí tàn phá bừa bãi, hôi vụ quỷ dị không chịu chút ảnh hưởng nào. Cùng thời điểm va chạm xảy ra, trong hôi vụ, vô số đao mang màu xanh tựa như hạt mưa bắn ra.

Tiếng xé gió không dứt bên tai, đao mang che phủ bầu trời.

Đao mang bay ngược sóng khí cũng chịu ảnh hưởng, trở nên phiêu hốt bất định, càng khó nắm bắt hơn!

Sắc mặt Đại Hồng đại biến, trong lòng hắn thấp thoáng bốn chứ, hoàng kim chiến tướng! Đối phương khẳng định là một vị hoàng kim chiến tướng!

Biến thế nhuần nhuyễn tự nhiên như thế tuyệt đối chỉ có hoàng kim chiến tướng mới làm được!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status