Thần tọa

Chương 1318: Thiên Thứu (2)


Lâm Hi đánh chết bộ hạ của một vị thất trọng Ma Hoàng, loại tình thế này ở Tiên Đạo đại thế giới cũng không phải là độc nhất vô nhị, thậm chí còn có người hiểu chuyện tổng kết ra thời gian phản ứng bình quân của yêu ma.

Ma Hoàng, Ma Đế chiếm địa vị thống trị ở Địa Ngục đại thế giới chắc là sẽ không quan tâm đến loại chuyện nhàm chán này, nhưng mà đối với chân truyền đệ tử tương lai mà nói, vừa vặn là loại chuyện nhàm chán này ngược lại là có giá trị cực kỳ trọng yếu.

Thời gian phản ứng hai ba ngày đầy đủ cho nhóm chân truyền đệ tử của Tiên Đạo đại thế giới lấy được đại lượng tiên đạo kim chúc rồi, mà loại vật này chính là tiền, cũng là động lực ban đầu của nhóm chân truyền đệ tử các môn các phái.

Hai ba ngày dĩ nhiên chỉ là tính ra, có thể sớm, cũng có thể muộn hơn. Nhưng mà phạm vi thống trị của Ma Hoàng có diện tích lãnh thổ bát ngát, trọng tâm mà nói, đây có thể là một cái trị số có thể tin.

Suy nghĩ đến tất cả tứ trọng, ngũ trọng yêu ma bị hắt giết sạch, mấy con số này chỉ có dài hơn sẽ không ngắn đi.

Nhóm Ma Hoàng cũng là mỗi ngày đều bận việc, không thể đơn giản nhìn đến chút yêu ma cấp thấp trốn chạy đến kia!

- Ông!

Quáng sơn mở ra, sau khi Lâm Hi thả ra 24 đầu địa ngục Ma Vương hộ pháp, không tốn chút sức nào chìm vào chỗ sâu của quáng sơn.

Thân thể hiện tại của hắn càng ngày càng sắc bén, quả thực giống hư một thanh lợi kiếm hình người, trực tiếp xuyên qua trùng trùng kim loại tiến vào chỗ sâu quáng mạch, rất nhanh liền không còn nhúc nhích.

Tiên Đạo quáng mạch sau khi kịch chiến lập tức an tĩnh lại......... Đang ở trong lúc Lâm Hi lẻn vào chỗ sâu quáng mạch tiến hành một bước tu luyện cuối cùng.

Chỗ cực xa ở phương bắc của Địa Ngục đại thế giới, sơn mạch dằng dặc, cao vút lên trời, như đao gọt rìu đục, toát ra một cỗ vị đạo cổ lão thô quánh.

Ở chỗ cao nhất của sơn mạch, một tòa sơn phong cự đại đen như mực lộ ra một cỗ vị đạo sâm hàn, phảng phất hư là một thanh ma kiếm cắm vào chỗ sâu thương khung. Ở chỗ cao nhất của tòa sơn mạch này, một con hung cầm đen nhánh to lớn vô cùng chiếm cứ ở trên ngọn núi.

Đầu của nó giống như chim ưng, ánh mắt sắc bén, phảng phất như thời thời khắc khắc đều đang đánh giá con mồi, từng người nhìn qua đều sẽ cảm thấy một loại sợ hãi cùng run rẩy phát ra từ trong linh hồn.

Thân thể của nó cực kỳ khổng lồ, sải cánh ít nhất cũng trăm trượng, uy phong lẫm lẫm.

Ở phía sau đó, thân thể nhưng lại kỳ dị toát ra kim sắc quang mang hoa lệ, trên đuôi cánh có ngũ sắc hào quang phóng lên cao, dài đến trăm trượng, mơ mơ hồ hồ, hỗn độn như nhất, phân biệt không rõ.

- Đát! Đát!

Vang lên thanh thúy, quái điểu kỳ dị này đang mổ từng miếng thức ăn. Đó là thi thể của một đầu yêu ma, lồng ngực bị xé ra, ruột bị quăng ra bên ngoài. Mặc dù như vậy nhưng còn chưa chết, một đôi ánh mắt tinh hồng sợ hãi nhìn quái điểu trước người, nhưng không nói ra một câu nào.

Đó cũng không phải là một đầu yêu ma bình thường, khí thế cường đại biểu hiện cho thân phận yêu ma Tiên Đạo lục trọng Hóa Thân cảnh, song ở trước mặt đầu quái điểu này lại chỉ có thể bó tay chờ chết, bị ăn hết từng tấc.

- Cô lung!

Thái Xuyên, Thái Loan hai vị trưởng lão yết hầu hoạt động một cái, nuốt xuống một ngụm nước miếng, cũng cảm thấy sợ hãi trong mắt đối phương, bất tri bất giác trong tay hai người cũng là một mảnh mồ hôi.

Đầu quái vật ở trước mặt này tên là Thiên Thứu, là kết quả tạp giao của Viễn cổ Phượng Hoàng cùng Hồng hoang hung cầm. Bất quá ở trong mắt hai vị trưởng lão Thái Xuyên, Thái Loan của Thái Nguyên cung, đây không phải là Thiên Thứu gì, mà là một gã chân truyền đệ tử của Thái Nguyên cung, Thiên Thứu hung mãnh sớm đã bị hắn luyện thành hóa thân.

Thiên Thứu tính tình hung mãnh, thích nuốt luôn vật còn sống; Vị đệ tử chân truyền của Thái Nguyên cung cũng là 'xú danh rõ ràng', thích nuốt luôn tu sĩ cùng yêu ma, không chỉ là đệ tử khác phái, ngay cả đệ tử bổn phái cũng đã ăn rồi.

Nếu như không phải thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, để cho cao tầng của Thái Nguyên cung đều không thể bỏ qua, thì đã sớm đem hắn đuổi đi rồi.

Hai vị trưởng lão Thái Xuyên cùng Thái Loan tuyệt đối không nghĩ tới, cuối cùng hắn lại chạy đến nơi đây, nếu có lựa chọn mà nói, hai người tuyệt đối sẽ không muốn gặp loại 'bại hoại', 'dị số' trong Thái Nguyên cung này.

- Quân Bình...

Thái Xuyên trưởng lão phun ra hai chữ, thanh âm khô khốc còn mang theo rung động.

Hiển nhiên cực kỳ khẩn trương.

Mặc dù mang theo danh tiếng trưởng lão tông phái, trên lý luận là cao hơn đệ tử của môn phái, nhưng mà vị chân truyền đệ tử trước mắt này đã có thể lật tay liền đem hai người trấn áp, chỉ sợ trưởng lão tông phái cũng phải ngửa cổ nhìn lên bọn họ.

Hai người thật đúng là sợ vị đệ tử hỷ nộ không chừng, vừa ương bướng vừa tà dị này đột nhiên đem bọn họ giết chết, giống như là đầu cường giả yêu ma kia bị mổ ngực mà ăn.

Trên ngọn núi, Thiên Thứu hung mãnh không hề chú ý, như cũ mổ ăn yêu ma ở trước mặt, giống như là không nghe được gì.

Hai người đợi trong chốc lát, vẫn không thấy có chút biến chuyển gì, trong lòng không khỏi có chút lúng túng. Mặc dù thực lực không bằng nhưng là một trưởng lão, thể diện vẫn mà muốn có.

- Cái kia... Ý chỉ của thượng diện tông phái đã hạ xuống rồi.

Thái Loan trưởng lão nuốt nước miếng, ở bên cạnh nói thêm một câu.

Trên dãy núi, Thiên Thứu vẫn đối với hai người làm như không thấy rốt cục có phản ứng, ngẩng đầu lên, tròng mắt hung ác nhìn chằm chằm hai người giống như là đang ngó chằng hai con mồi.

Một sát na này, trong lòng Thái Xuyên trưởng lão cùng Thái Loan trưởng lão cũng có một loại cảm giác lạnh như băng, trong lòng không khỏi run rẩy một chút.

May mắn là dưới loại tình huống không khí hít thở không thông này rất nhanh bị mở ra, Thiên Thứu khổng lồ cuối cùng mở miệng:

- Liền đã biết cái này, những lão gia hỏa trong tông kia trừ loại chuyện hèn hạ này, những lúc khác làm sao sẽ nhớ đến ta?

Thanh âm lạnh lùng như hồng chung đại lữ, lúc nói chuyện không chút khách khí, gần như có chút đại nghịch bất đạo.

- Làm sao ngươi có thể nói như vậy, là đệ tử của tông phái chính là một thành viên của tông phái, có vinh cùng vinh, có tổn cùng tổn, vì tông phái làm sự tình đó cũng là nên.

Thái Loan trưởng lão rốt cục không nhịn được nói.

- Hừ!

Thiên Thứu đáp lại chính là một tiếng hừ lạnh khinh thường, trên cao nhìn xuống, hai con ngươi đen nhánh ngó chừng Thái Loan, một sát na kia, Thái Loan thậm chí có loại cảm giác bồi hồi bên bờ vực tử vong, trong lòng hàn khí bốc lên.

Đang ở lúc cảm giác hắn hít thở không thông, Thiên Thứu dời đi ánh mắt, lạnh lùng nói:

- Nói thẳng đi, có chuyện gì.

Những lời này vừa ra tới, khí tức khẩn trương lập tức hòa hoãn rất nhiều. Thái Xuyên, Thái Loan bất chấp mồ hôi lạnh trên người rốt cục có thể thần sắc như thường đem chuyện Lai Long cự mạch cẩn thận nói một lần.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status