Sủng mị

Chương 1156: Thiên không táng lễ


- Ô ô ô...

Tiểu Chập Long thấy kỹ năng này đánh vào người mẹ của mình thì lập tức phát ra tiếng ô minh, vội vàng huy động cánh bay tới, thao túng năng lực tử hồn trên người Thương Thiên Thanh Chập Long tán đi.

Thể trạng của Thiên Thương Thanh Chập Long cường tráng, tiểu Chập Long công kích tuy uy lực cường đại, ngẫu nhiên chịu một kích cũng không có trở ngại.

Tiểu Chập Long mỗi ngày không có việc gì đều cùng Thương Thiên Thanh Chập Long đánh nhau một lúc. An tâm rất nhiều, phát ra tiếng kêu hỏi vì sao mẹ của nó đi ra ngăn cản một kích này.

Tiểu Chập Long nghi vấn cũng là nghi hoặc của Tù Đảo chi thần. Nhưng mà từ ánh mắt của Thương Thiên Thanh Chập Long thì Tù Đảo chi thần cũng hiểu ra đại khái.

Thiên Thương Thanh Chập Long làm như vậy là không muốn Tù Đảo chi thần bị nguy hiểm tính mạng, dù sao một kích kia đánh trúng Tù Đảo chi thần thì nó nhất định sẽ lâm vào trọng thương, một sinh vật cấp chúa tể bị thương nặng mà nói, như vậy nó rất có thể lọt vào vây công của đông đảo sinh vật cấp Đế Hoàng, như vậy Tù Đảo chi thần cách tử vong không xa.

Trận chiến đấu này phân ra thắng bại là được, Thiên Thương Thanh Chập Long cũng không hy vọng có một phương tử vong, hơn nữa Thiên Thương Thanh Chập Long tin tưởng Tù Đảo chi thần nếu như chiếm cứ ưu thế khẳng định sẽ hạ thủ lưu tình với Chập Long.

- Hét...

Tù Đảo chi thần huy động cánh lơ lửng bên cạnh Thiên Thương Thanh Chập Long. Phát ra một tiếng gáy gọi.

Thiên Thương Thanh Chập Long gật gật đầu, trong mắt toát ra thần sắc vui mừng.

Tù Đảo chi thần nói tự nhiên là tiểu Chập Long, tiểu Chập Long cường đại khiến nó cảm thấy vô cùng kinh ngạc, dù sao tiểu gia hỏa này chưa tới mười tuổi!

Tuổi thọ của Long tộc vốn rất dài, Long tộc cấp Đế Hoàng đại khái có thể sống được năm trăm năm, Long tộc cấp chúa tể bình thường sống được một ngàn năm. Như vậy còn có hơn chín trăm năm thì tiểu Long sẽ đạt tới một cấp độ cường đại, Tù Đảo chi thần cũng khó mà tưởng tượng được.

- NGAO!

Thiên Thương Thanh Chập Long dùng tinh thần chi âm trao đổi với bạn chi kỷ Tù Đảo chi thần này.

Tù Đảo chi thần nghe được Thiên Thương Thanh Chập Long nói như vậy thì ánh mắt xuất hiện một tia biến hóa, trùng trùng điệp điệp lắc đầu, hiển nhiên là không đồng ý yêu cầu của Thiên Thương Thanh Chập Long.

Tiểu Chập Long đã hóa thân thành trạng thái nhỏ nhắn, như hài tử ghé vào đầu của Thiên Thương Thanh Chập Long, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn qua hai trưởng bối đang trao đổi, không biết chúng đang nói cái gì.

Thiên Thương Thanh Chập Long cùng Tù Đảo chi thần thương lượng thật lâu, cuối cùng phi thường gian nan gật gật đầu, dường như đáp ứng yêu cầu nào đó của Thiên Thương Thanh Chập Long.

Thấy Tù Đảo chi thần đáp ứng, Thiên Thương Thanh Chập Long có bộ dáng như trút được gánh nặng, đem tiểu Chập Long theo đầu của mình vặn xuống, sau đó đặt lên lưng của Tù Đảo chi thần.

Tiểu Chập Long mắt đã mơ hồ, không rõ Thiên Thương Thanh Chập Long có dụng ý gì, chỉ có thể chớp mắt nhìn qua mẹ của mình.

- Hô!

Thiên Thương Thanh Chập Long chậm rãi đưa đầu tới, dùng miệng hôn vào đầu của tiểu Chập Long, nói cho nó biết chính mình phải đi tới một nơi xa xôi, kế tiếp sẽ có Tù Đảo chi thần giám hộ nó.

Trên thực lực Thiên Thương Thanh Chập Long đối với tiểu Chập Long phi thường yên tâm, nhưng mà tâm trí của nó như hài tử. Nếu không phải hiểu được đạo sinh tồn thì sinh vật cường đại hơn nữa cũng có khả năng chết non, Thiên Thương Thanh Chập Long nhất định phải bảo đảm tiểu Chập Long có một khán hộ giả, ít nhất phải chăm sóc nó tới khi tâm trí thành thục.

Mà lựa chọn khán hộ giả này Thiên Thương Thanh Chập Long hy vọng Tù Đảo chi thần.

Tù Đảo chi thần là một vị lão giả, Thiên Thương Thanh Chập Long tin tưởng nó nhất định làm được, bởi vì nó từng thống lĩnh trời xanh vạn dặm, là vương giả tuyệt đối!

Hôm nay nó đã già rồi, thực lực không lớn bằng lúc trước, lựa chọn một hòn đảo hẻo lánh mà an hưởng tuổi già. Nhưng nó là một vương giả, là một vương giả tuổi già đáng kính trọng. Thiên Thương Thanh Chập Long tin tưởng tiểu Chập Long do nó chăm sóc nhất định có thể học được rất nhiều việc, có thể sinh tồn trên thế giới này thật tốt.

- Ô NGAO...OOO ô...

Tiểu Chập Long có ý hỏi mẹ của mình sắp sửa bay về hướng nào.

Thiên Thương Thanh Chập Long không có trả lời, chỉ bảo tiểu Chập Long nhất định phải khiêm tốn hiếu học, học bản lĩnh khi lịch lãm rèn luyện về sau, chớ dựa vào thuộc tính cường đại mà tự cao tự đại.

Tiểu Chập Long không ngừng kêu lên, hiển nhiên là không bỏ Thiên Thương Thanh Chập Long rời đi, bởi vì đây là cảm xúc của tiểu hài tử khi nhìn thấy mẹ của mình đi thật lâu.

- NGAO...

Thiên Thương Thanh Chập Long nói cho tiểu Chập Long thân là Long tộc phải có được nội tâm cường đại, không thể như hài tử ỷ vào trưởng bôi mãi được.

Những lời này Sở Mộ cũng từng nói với tiểu Chập Long lúc trước, theo lúc ban đầu chiến đấu vượt cấp độ khó rất cao, tiểu Chập Long luôn quá ỷ lại hắn, gặp được địch nhân cường đại thì trốn tránh, lại cho Mạc Tà cùng đại ca đại tỷ khác trợ giúp nó.

Những lời như vậy quanh quẩn bên tai, tiểu Chập Long biết rõ chính mình nhất định phải trở nên kiên cường, nghe xong Thiên Thương Thanh Chập Long nói vậy thì trùng trùng điệp điệp gật đầu, lại bảo mẹ của mình rời đi.

Thiên Thương Thanh Chập Long vẫn như trước hôn vào đầu của tiểu Chập Long, khóe mắt hiện ra một tia không bỏ, nhưng rất nhanh đã xoay người, vung cánh lên...

Thân ảnh màu xanh bay lên cao, trong khoảnh khắc chui vào trong biển mâu xanh ngắt, nhìn ra nó bay lên thật cao.

Tù Đảo chi thần đưa mắt nhìn qua Thiên Thương Thanh Chập Long rời đi, ánh mắt dần dần ảm đạm.

Trên thực tế Thiên Thương Thanh Chập Long cũng không phải là tuổi già, đối với Long tộc mà nói nó chỉ là tráng niên. Nhưng mà nói nó thật già, thậm chí còn già hơn với mình cũng không sai, đó là bởi vì nó chịu đủ tàn phá linh hồn nên lâm vào tuổi già.

Mà Thiên Thương Thanh Chập Long vừa rời đi là thẳng tắp bay lên thật cao, dâng trào vật lộn trời cao, nhiệt huyết đầy trời...

Tù Đảo chi thần tin tưởng đây là cuộc chiến đấu cuối cùng của Thiên Thương Thanh Chập Long, chiến đấu với trời xanh!

Sinh vật dực hệ đều có khái niệm bầu trời của mình, hơn nữa đem bầu trời chia làm tam trọng!

Đệ nhất trọng thiên là sinh vật dực hệ bình thường tự do bay lượn, là vạn dặm trường không mà sinh vật mặt đất ngưỡng mộ, rộng lớn khôn cùng, xanh thẳm tráng lệ!

Đệ nhị trọng thiên là tràn ngập rét lạnh, hoàn toàn là khu vực khác, phiên thiên không này có bầu trời màu lam, nơi này phải là sinh vật dực hệ có khí lực cường đại và ý chí kiên ngạnh mới bay được!

Đệ tam trọng thiên là tinh hà mênh mông, nó vĩnh viễn không có ai chinh phục được, đến nay không có sinh vật dực hệ nào bay được trong khu vực này, đó là nơi cực kỳ thần bí với các sinh vật.

Thiên Thương Thanh Chập Long nhất mạch tuy không phải sinh vật dực hệ, nhưng mà chúng cũng là bá chủ không trung, chúng vô cùng mê luyến khu vực này, nếu như không thể bay lượn thì chúng tình nguyện trực tiếp hư thối chết đi cũng tuyệt đối không sống tàn dưới mặt đất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status