Quậy tung Hogwarts

Chương 207: Grindelwald, muốn đi đâu thì đi đó



Editor: Nguyetmai

"Albus, ông không định tham gia với bọn tôi sao?"

Không cho Alina quá nhiều thời gian suy nghĩ, Grindelwald chỉ vào các loại đồ ăn được xếp đầy trên bàn, khá bất đắc dĩ mà nhún vai một cái, nhanh chóng đổi đề tài sang hướng khác.

"Ông coi hai người bọn tôi là con quỷ khổng lồ sao? Chỉ dựa vào tôi và Alina sẽ không thể ăn hết nhiều đồ ăn như vậy, ăn cùng đi."

Thịt bò chiên dầu, bánh trứng đường, thịt hầm Hungary, bánh kếp, trứng tôm Truffle, viên Salzburg, ruột nai xông khói, sữa lắc lâu đài, thịt ướp muối... Thậm chí Grindelwald còn hoài nghi không biết có phải Dumbledore đã càn quét hết tất cả các cửa hàng không phải của thánh đồ không nữa.

Chắc hẳn tối hôm nay sẽ trở thành ngày mà hầu hết cửa hàng Muggle đều cảm thấy khó hiểu nhất.

"Không cần đâu, trước khi đến đây tôi đã ăn một ít rồi, vì vậy hai người không cần lo cho tôi."

Dumbledore lắc đầu hiền hòa, mỉm cười từ chối một cách khéo léo: "Dù sao cũng là Bộ Pháp thuật nước Anh, yêu tinh chia rẽ và Quốc hội Pháp thuật nước Mỹ có động tĩnh khác thường còn không đến mức trì hoãn thời gian ăn tối cực kì quan trọng."

Trên thực tế, Albus Dumbledore không hề nghi ngờ gì, cho dù thế giới đến hồi tận thế, trừ phi ngọn lửa chiến tranh và nguy cơ trực tiếp xuất hiện dưới mí mắt của bọn họ, nếu không đa số quan chức vẫn sẽ tiếp tục thực hiện công việc của mình một cách đâu vào đấy - có thể chấp nhận tăng ca để tham gia hội nghị lâm thời đã là thành ý và sự nhượng bộ lớn nhất.

Bởi vậy khi tin tức về Grindelwald truyền đến, Dumbledore là cố vấn trụ cột không thể không rời khỏi Bộ Pháp thuật, đi đến Salzburg ở Áo kiểm tra tình hình. Ngược lại, phản ứng đầu tiên của hầu hết quan chức trong Bộ Pháp thuật ở đây là không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.

Cùng với việc Dumbledore rời khỏi hội nghị, vấn đề liên quan đến chuyện có viện trợ yêu tinh Gringotts ở London hay không tạm thời bị gác lại một cách tự động, cho dù sau đó các yêu tinh cố gắng mời lại thế nào, Cornelius Fudge hóa thân thành máy đọc lại chỉ dùng một câu nói đơn giản kiểu chính phủ để trả lời - "đợi đến khi Albus Dumbledore trở về và thảo luận, Bộ Pháp thuật mới đưa ra quyết định tiếp theo".

Có điều trong mắt phần lớn phù thủy, chắc hẳn quan điểm của Dumbledore cũng nhất trí với cả giới pháp thuật châu Âu: Cho dù nhìn từ góc độ nào, trận "chiến" lần này vẫn là chuyện của các yêu tinh. Cho dù trong đó có bóng dáng của Quốc hội Pháp thuật nước Mỹ không có nghĩa là Bộ Pháp thuật nước Anh cũng phải dính líu đến "chuyện nhà của các yêu tinh".

Huống chi cho dù yêu tinh Gringotts đến từ London đã cố gắng che giấu, thế nhưng vẫn không thể lảng tránh một vấn đề trần trụi – cùng với việc đồng Rúp bị mất giá trong thời gian dài, số tiền thế giới pháp thuật phải trả để chuộc lại Hogwarts không ngừng giảm xuống.

Cứ như vậy, Bộ Pháp thuật càng không có lý do nào để đứng về phe các yêu tinh Gringotts ở London, trợ giúp bọn chúng đánh thắng "trận chiến yêu tinh" này. So sánh với các yêu tinh Gringotts ở London cố gắng duy trì giá trị đồng Rúp, dường như yêu tinh Gringotts ở Bắc Mỹ và Quốc hội Pháp thuật và nước Mỹ đang không ngừng làm giảm giá trị đồng Rúp càng giống Bộ Pháp thuật nước Anh hơn.

"Yêu tinh chia rẽ? Quốc hội Pháp thuật nước Mỹ?"

Alina đang cố gắng cắn xé sườn heo Áo, lọn tóc trên đầu vểnh lên, cô bé khẽ nhíu mày, lưu luyến bỏ đồ ăn trong tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn về phía Dumbledore, trong ánh mắt tràn đầy sự nghi hoặc.

"Chờ chút, nói đến đây, dường như Giáo sư Dumbledore vẫn chưa giải thích cặn kẽ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đấy."

"Một chuyện rất lớn, đưa ra một lựa chọn chính xác cũng không khó, tình hình cụ thể thì cháu không cần hỏi nhiều."

Dumbledore liếc mắt nhìn Alina, sau đó khoát tay một cái, rõ ràng không có ý muốn nói tiếp.

"Nhưng chuyện này liên quan đến Gringotts đúng không ông? Trước đó chúng ta đã nói rõ với nhau rồi mà, tất cả những chuyện liên quan đến hướng đi của các yêu tinh, ông cần phải trao đổi tin tức với cháu..."

Đối diện với sự lấp lửng không chịu nói rõ của Dumbledore, Alina bất mãn phồng má lên. Chuyện này không giống với ước định mà bọn họ thỏa thuận trước đó.

"Có lẽ chuyện này có một chút liên quan, thế nhưng Bộ Pháp thuật đã đưa ra quyết định, bây giờ chỉ đang suy nghĩ lý do từ chối thôi."

Dumbledore khẽ gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc, âm điệu hơi tăng cao, dùng một giọng điệu nghiêm túc và kiên định nói:

"Kaslana, xin hãy hiểu rõ, bây giờ cháu chỉ là một học sinh năm nhất của trường pháp thuật Hogwarts, đi theo các giáo sư học tập thần chú, độc dược mới là chuyện mà cháu nên làm. Ta cho rằng một số ước định trên đầu môi hơi thiếu suy nghĩ, thế nhưng bây giờ vẫn còn sửa kịp."

"Thế nhưng..."

Nhìn Dumbledore đã lật lọng, Alina không cam lòng tiếp tục nói.

Tuy rằng từ sau khi nhìn thấy "thần khí giấy nhắn bồ câu" tự động sửa chữa, cô không còn hi vọng nhiều về khả năng giữ lời của Dumbledore nữa, thế nhưng không ngờ lão củ cải độc ác lại không cần mặt mũi như vậy.

"Được rồi, ta đã nói chuyện này liên quan đến hội nghị có độ cơ mật rất cao của giới pháp thuật. Bây giờ cháu vẫn chưa đủ tư cách và kinh nghiệm để tham dự và hiểu rõ những sự kiện lớn với độ bảo mật cao thế này đâu."

Dumbledore nhíu mày, giơ bàn tay phải lên, cắt ngang câu nói phía sau của Alina. Cụ dùng một câu nói kiểu chính phủ đông cứng để qua loa kết thúc đề tài này.

Thấy cục bông trắng này có thể quay về Hogwarts, tuần tự từng bước sống một cuộc sống yên bình trong trường học, Dumbledore không muốn đụng phải một số chuyện ngày càng rắc rối hơn.

Trên thực tế, trước đó, khi đi mua bữa tối cho hai "Chúa tể Hắc ám" một lớn một nhỏ trên đường lớn trong thành phố Salzburg, Dumbledore cũng cẩn thận suy nghĩ lại và tự mình kiểm điểm một cách sâu sắc.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Alina Kaslana không phải là kẻ gặp rắc rối hoặc quỷ gây sự thường thấy. Cô bé chỉ có một mét hai này giống như phù thủy "Pandora" trong thần thoại pháp thuật thời viễn cổ vậy, sự tồn tại của bản thân cô bé chính là một vòng xoáy tai họa vô cùng vô tận, thứ có thể hạn chế lực phá hoại của cô bé mãi mãi chỉ là độ lớn trong sân khấu mà cô bé đang ở.

Bởi vậy, Dumbledore đã hạ quyết tâm, dù Hogwarts bị cô bé này quậy phá đến mức mỗi ngày không được yên thân cũng tốt hơn là cứ cách một khoảng thời gian lại khiến cả thế giới pháp thuật, thế giới phi pháp thuật trải qua sự lo lắng sợ hãi như đến hồi tận thế.

Liếc nhìn Dumbledore khó chơi, Alina oán hận mài răng, hít sâu một hơi.

Sau đó...

"Hu hu, ông đời thứ nhất ơi, ông nhìn ông ấy mắng cháu kìa! Rõ ràng là Giáo sư Dumbledore đã làm sai..."

Alina chu cái miệng nhỏ lên, đôi mắt màu xanh lam như hồ nước đẹp đẽ lập tức lấp lánh ánh nước, tội nghiệp ngước đầu nhìn về phía Gellert Grindelwald, bàn tay nhỏ nhẹ nhàng kéo góc áo của lão Chúa tể, cả người giống như một con nai con bị hoảng sợ vậy, khiến người ta không nhịn được mềm lòng.

"Kaslana, vô dụng thôi. Hơn nữa ta làm như vậy cũng đâu tính là mắng cháu đâu nhỉ?"

Dumbledore nhìn thấy khuôn mặt của Alina có một lớp ánh sáng nhẹ, buồn cười lắc đầu. Cô bé lai Veela lại mưu toan dùng thiên phú Veela để ảnh hưởng một trong những phù thủy kiệt xuất nhất giới pháp thuật hiện nay, quả nhiên vẫn chỉ là một đứa bé ấu trĩ.

Cụ hiểu rất rõ tính cách của Gellert, lạnh lùng, tuyệt tình, lý trí, bất cần đời, có lẽ hành vi làm nũng giống trẻ con như vậy chỉ có tác dụng khi đối phó với vị viện trưởng đáng thương kia của cô nhi viện Muggle.

Huống chi nội dung trong đó còn liên quan đến nhà kinh doanh và giao dịch tiền tài mà Grindelwald xem thường nhất.

Dumbledore liếc mắt nhìn Grindelwald không có bất kì phản ứng nào, tiếp tục tự nhiên ăn miếng bánh có nhân thì cười lắc đầu: "Được rồi, đừng quậy nữa. Mau ăn đi, sau đó chúng ta còn phải về lâu đài Nurmengard thu xếp hành lý..."

Đúng lúc này, rốt cuộc Grindelwald cũng ung dung đưa tay ăn xong miếng bánh nhân thịt hươu Áo nhỏ kia. Dùng cử chỉ tao nhã mà lau khóe miệng, lão ngẩng đầu lên nhìn về phía Dumbledore, bỗng nhiên nói:

"Tôi cảm thấy Alina nói không sai. Albus, ông quả thật không nên mắng Alina."

???

"Đợi chút, tôi không..."

Dumbledore chớp mắt, biểu cảm trên mặt cứng đờ.

Không đợi Dumbledore nói xong, Grindelwald nhếch môi mỉm cười, hờ hững dùng khăn tay lau phần quần áo bị dính dầu mỡ.

"Hơn nữa cho dù là bí mật gì, với thân phận, địa vị, lý lịch của tôi đã đủ chưa? Tôi cho rằng ông quả thật phải giải thích xem cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Đương nhiên, trước khi chưa nhận được đáp án, tôi cũng có thể đến thăm Bộ Pháp thuật nước Anh trước, kiểu gì cũng có người biết..."

"Ông biết mà. Tôi, Grindelwald, muốn đi đâu thì đi đó."

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status