Phong thần châu

Chương 24: Làm một tiểu đồng hầu việc luyện đan



Một cây Viêm linh chi thực sự có khả năng luyện chế ra bốn viên Tụ Nguyên đan, nhưng nó phải ở trạng thái vô cùng hoàn hảo.

Trạng thái hoàn hảo là như thế nào?

Đó chính là trạng thái lý tưởng, không thể nào xảy ra!

Ngay cả phàm đan sư đỉnh cấp, hay thậm chí là linh đan sư, cũng không thể làm được.

Bởi vì trong quá trình luyện dược, vấn đề tạp chất trong lò luyện đan, quá trình khống chế lửa luyện đan, xử lý dược liệu,... cho dù chỉ có những khác biệt nhỏ, thậm chí là một chút khác biệt cực kì nhỏ cũng có thể khiến cho trạng thái luyện đan bị ảnh hưởng.

Sự ảnh hưởng đó sẽ dẫn đến việc không thể sử dụng các loại dược liệu một cách hoàn hảo nhất.

Nhưng vào lúc này, Tần Ninh đã thực sự luyện chế ra bốn viên Tụ Nguyên đan, điều này có nghĩa là từ nãy đến giờ, tất cả những gì mà hắn chuẩn bị đều không bị bất cứ yếu tố nào ảnh hưởng!

Điều đó có nghĩa là gì? Thuật luyện đan của Tần Ninh thật sự quá cao siêu!

Bốn viên Tụ Nguyên đan được đặt trong một chiếc hộp gấm.

Tần Ninh nhìn Thánh Tâm Duệ nói: "Ta cần ngươi giúp đỡ!"

“Hả? Ta...”

Thánh Tâm Duệ nghe nói tới mình thì mới định thần lại.

Tần Ninh mở tay ra nói: "Phóng lửa luyện đan của ngươi ra đây!"

“À vâng!”, mặc dù Thánh Tâm Duệ không hiểu ý của Tần Ninh, nhưng hắn ta vẫn làm theo.

Hắn ta đã từng hấp thụ ngọn lửa màu tím của linh thú lửa cuồng nộ hổ Tử Tinh, khiến cho lửa luyện đan của hắn ta đạt tới cấp bậc cam thượng đẳng, chuyện đó đã khiến cho hắn ta trở nên cực kỳ nổi tiếng ở Đế Đô trong một thời gian.

Nhưng rồi hắn ta nhiễm phải lửa độc, trái đắng đó cũng chỉ có mình hắn ta tự nuốt xuống.

Nhìn thấy lòng bàn tay của Thánh Tâm Duệ bốc lên một ngọn lửa luyện đan, Tần Ninh gật đầu một cái.

Điểm ngón tay một cái, lửa luyện đan đỏ trung đẳng của hắn vào thời khắc này bùng cháy lớn hơn, bắt đầu nuốt chửng lửa luyện đan cam thượng đẳng trong lòng bàn tay của Thánh Tâm Duệ.

“Tần huynh, không thể...”

Thánh Tâm Duệ vội vàng nói.

Cấp độ lửa luyện đan của Tần Ninh thấp hơn cấp độ lửa luyện đan của hắn ta, nếu còn cố chấp hấp thụ lửa luyện đan của hắn ta thì sẽ khiến cho lửa luyện đan của Tần Ninh trở nên hỗn loạn, thậm chí còn làm tổn thương lục phủ ngũ tạng, dẫn đến việc tu luyện của hắn bị lãng phí. 

"Không sao, mượn lửa luyện đan của ngươi dùng một chút!"

Sau khi nuốt được một ít lửa luyện đan của Thánh Tâm Duệ, Tần Ninh dừng lại.

Sau đó, ngọn lửa luyện đan của Tần Ninh hóa thành một hình người nhỏ tiếp cận bốn viên Tụ Nguyên đan.

Thanh âm lộp bộp vang lên, hình người nhỏ kia há miệng khạc ra mấy quả cầu lửa, bao lấy bốn viên đan dược.

Làm cái gì vậy?

Đỗ Triết và Thánh Tâm Duệ đều sửng sốt.

Lúc này, ánh mắt của Tần Ninh cực kỳ tập trung, thậm chí còn tập trung hơn so với lúc luyện đan vừa nãy.

Lửa luyện đan trong lòng bàn tay dần mờ đi, hắn điểm ngón tay một cái, linh khí phóng thẳng ra ngoài.

Linh khí cùng lửa luyện đan quyện vào nhau, bao trùm lấy Tụ Nguyên đan.

Con ngươi của Đỗ Triết và Thánh Tâm Duệ đồng loạt mở to, lúc này hai người đã hoàn toàn ngây ngẩn.

“Đan.... đan đan đan... đan văn!”

Đỗ Triết thậm chí còn trở nên lắp bắp khi nói vì quá sốc.

Không sai, vào giờ phút này, bên ngoài bốn viên Tụ Nguyên đan đã xuất hiện đan văn.

Thánh Tâm Duệ cũng đang run lên vì kích động vào lúc này.

Đan văn là thứ mà hắn ta chỉ mới thấy qua trên các cổ tịch ghi chép về thuật luyện đan, nhưng từ nhỏ đến lớn ở trong Thánh Đan các hắn ta chưa từng thấy một vị đan sư nào có thể luyện ra đan dược có đan văn!

Đan văn là gì?

Đan văn chính là thứ thể hiện giá trị của đan dược.

Luyện đan sư bình thường khi luyện chế đan dược có thể bảo đảm tận dụng được một nửa tác dụng của dược liệu cũng coi như là không tệ rồi.

Một số luyện đan sư tốt hơn thì có thể giữ lại được sáu bảy phần tác dụng của dược liệu.

Trông có vẻ như chỉ chênh lệch một hai phần tác dụng cũng chẳng có gì lớn, nhưng thật ra so sáng trong cùng một loại đan dược, nếu như có sự sai khác dù chỉ một phần tác dụng của dược liệu tạo thành, thì hiệu quả của đan dược khi luyện ra sẽ bị sai khác đến tận mười phần.

Đan sư lợi hại nhất mà Thánh Tâm Duệ từng gặp là một linh đan sư ngũ phẩm, nhưng lần luyện chế thành công nhất của người đó cũng chỉ có thể tận dụng được tám phần tác dụng của dược liệu.

Nhưng người làm được như vậy cũng đều đã được xem là đại sư rồi.

Nghe đồn nếu như có thể phát huy hết mười phần tác dụng của dược liệu, thì trên bề mặt đan dược sẽ xuất hiện đan văn!

Nói cách khác, đan dược giữ được toàn bộ tác dụng của dược liệu tạo ra nó thì đan văn sẽ xuất hiện.

Tuy nhiên, cho đến nay, Thánh Tâm Duệ tự nhận mình đã gặp qua vô số đại sư, nhưng hắn ta chưa bao giờ nghe nói tới người nào có thể bảo toàn được toàn bộ tác dụng của dược liệu lúc luyện đan.

Hắn ta lại càng chưa từng nghe nói tới có người từng luyện chế ra được đan dược có đan văn trên bề mặt.

Cho dù đây chỉ là phàm đan, nhưng có thể luyện ra phàm đan có đan văn thì cũng đủ để nói rõ, vị này đan sư này có thuật luyện đan vô cùng lợi hại.

Trước mặt hắn ta, một thiếu niên dường như chỉ lớn hơn hắn ta vài tháng tuổi đã làm được điều mà những đại sư đỉnh cấp còn không thể làm được.

Dược liệu ngưng tụ mười phần, tận dụng được hết mười phần tác dụng của dược liệu, điều này đủ để khiến cho Thánh Tâm Duệ và Đỗ Triết cùng kích động không thôi.

"Đáng kinh ngạc vậy sao?"

Tần Ninh thấy hai người kia đang kinh hoàng trố mắt nhìn mình chằm chằm mà tựa như họ đang nhìn thấy quái vật vậy, liền cảm thấy khó hiểu hỏi.

"Cấp lửa luyện đan của ta quá thấp, cho nên ta chỉ có thể dùng lửa luyện đan của ngươi để hoàn thành bước cuối cùng!"

Tần Ninh nhẹ giọng nói: "Được rồi, luyện chế đan dược đã hoàn thành. Về phần ngươi học được bao nhiêu, thì còn tùy theo sự may mắn của chính ngươi!"

Tần Ninh phất tay một cái, muốn rời khỏi tiểu viện.

"Tần huynh!"

Đột nhiên, Thánh Tâm Duệ quỳ xuống, nhìn Tần Ninh, nghiêm túc nói: "Nếu như Tần huynh không chê, tiểu đệ nguyện ý bái Tần huynh làm thầy!"

Bái sư?

Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Thánh Tâm Duệ, Tần Ninh xoa cằm nói.

"Lần trước ta chỉ điểm cho ngươi mấy câu, là do ta thích tài năng của ngươi, không muốn ngươi chết sớm như vậy. Nhưng nếu muốn làm học trò của ta thì ngươi còn chưa đủ tư cách!"

Khi nghe điều đó, ánh mắt của Thánh Tâm Duệ liền hiện lên một tia thất vọng.

Hắn ta đã hoàn toàn bội phục Tần Ninh từ tận đáy lòng, Tần Ninh có thể nhìn thoáng qua đã nhìn thấu được thể chất của hắn ta, mà hôm nay được nhìn thấy thuật luyện đan của hắn đúng là hoàn hảo không có điểm nào để bắt bẻ.

Thuật luyện đan này là điều mà một số linh đan sư cao cấp cả đời cũng không thể làm được!

"Nhưng mà ngươi cũng có thể ở lại bên cạnh ta làm một tiểu đồng hầu việc luyện đan!"

Tiểu đồng hầu việc luyện đan!

“Tần Ninh, ngươi đừng có quá đáng!”, Đỗ Triết lúc này hét lên: “Thiếu gia nhà ta ở Đế Đô là thiên tài luyện đan được người người ca tụng, không ai có thể sánh bằng, sao ngươi lại dám bảo thiếu gia nhà ta làm tiểu đồng hầu việc luyện đan cho ngươi!"

"Không muốn thì cứ đi!"

Một số luyện đan sư tốt hơn thì có thể giữ lại được sáu bảy phần tác dụng của dược liệu.

Trông có vẻ như chỉ chênh lệch một hai phần tác dụng cũng chẳng có gì lớn, nhưng thật ra so sáng trong cùng một loại đan dược, nếu như có sự sai khác dù chỉ một phần tác dụng của dược liệu tạo thành, thì hiệu quả của đan dược khi luyện ra sẽ bị sai khác đến tận mười phần.

Đan sư lợi hại nhất mà Thánh Tâm Duệ từng gặp là một linh đan sư ngũ phẩm, nhưng lần luyện chế thành công nhất của người đó cũng chỉ có thể tận dụng được tám phần tác dụng của dược liệu.

Nhưng người làm được như vậy cũng đều đã được xem là đại sư rồi.

Nghe đồn nếu như có thể phát huy hết mười phần tác dụng của dược liệu, thì trên bề mặt đan dược sẽ xuất hiện đan văn!

Nói cách khác, đan dược giữ được toàn bộ tác dụng của dược liệu tạo ra nó thì đan văn sẽ xuất hiện.

Tuy nhiên, cho đến nay, Thánh Tâm Duệ tự nhận mình đã gặp qua vô số đại sư, nhưng hắn ta chưa bao giờ nghe nói tới người nào có thể bảo toàn được toàn bộ tác dụng của dược liệu lúc luyện đan.

Hắn ta lại càng chưa từng nghe nói tới có người từng luyện chế ra được đan dược có đan văn trên bề mặt.

Cho dù đây chỉ là phàm đan, nhưng có thể luyện ra phàm đan có đan văn thì cũng đủ để nói rõ, vị này đan sư này có thuật luyện đan vô cùng lợi hại.

Trước mặt hắn ta, một thiếu niên dường như chỉ lớn hơn hắn ta vài tháng tuổi đã làm được điều mà những đại sư đỉnh cấp còn không thể làm được.

Dược liệu ngưng tụ mười phần, tận dụng được hết mười phần tác dụng của dược liệu, điều này đủ để khiến cho Thánh Tâm Duệ và Đỗ Triết cùng kích động không thôi.

"Đáng kinh ngạc vậy sao?"

Tần Ninh thấy hai người kia đang kinh hoàng trố mắt nhìn mình chằm chằm mà tựa như họ đang nhìn thấy quái vật vậy, liền cảm thấy khó hiểu hỏi.

"Cấp lửa luyện đan của ta quá thấp, cho nên ta chỉ có thể dùng lửa luyện đan của ngươi để hoàn thành bước cuối cùng!"

Tần Ninh nhẹ giọng nói: "Được rồi, luyện chế đan dược đã hoàn thành. Về phần ngươi học được bao nhiêu, thì còn tùy theo sự may mắn của chính ngươi!"

Tần Ninh phất tay một cái, muốn rời khỏi tiểu viện.

"Tần huynh!"

Đột nhiên, Thánh Tâm Duệ quỳ xuống, nhìn Tần Ninh, nghiêm túc nói: "Nếu như Tần huynh không chê, tiểu đệ nguyện ý bái Tần huynh làm thầy!"

Bái sư?

Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Thánh Tâm Duệ, Tần Ninh xoa cằm nói.

"Lần trước ta chỉ điểm cho ngươi mấy câu, là do ta thích tài năng của ngươi, không muốn ngươi chết sớm như vậy. Nhưng nếu muốn làm học trò của ta thì ngươi còn chưa đủ tư cách!"

Khi nghe điều đó, ánh mắt của Thánh Tâm Duệ liền hiện lên một tia thất vọng.

Hắn ta đã hoàn toàn bội phục Tần Ninh từ tận đáy lòng, Tần Ninh có thể nhìn thoáng qua đã nhìn thấu được thể chất của hắn ta, mà hôm nay được nhìn thấy thuật luyện đan của hắn đúng là hoàn hảo không có điểm nào để bắt bẻ.

Thuật luyện đan này là điều mà một số linh đan sư cao cấp cả đời cũng không thể làm được!

"Nhưng mà ngươi cũng có thể ở lại bên cạnh ta làm một tiểu đồng hầu việc luyện đan!"

Tiểu đồng hầu việc luyện đan!

“Tần Ninh, ngươi đừng có quá đáng!”, Đỗ Triết lúc này hét lên: “Thiếu gia nhà ta ở Đế Đô là thiên tài luyện đan được người người ca tụng, không ai có thể sánh bằng, sao ngươi lại dám bảo thiếu gia nhà ta làm tiểu đồng hầu việc luyện đan cho ngươi!"

"Không muốn thì cứ đi!"

“Muốn chứ, ta đồng ý!”

Thánh Tâm Duệ quỳ lạy Tần Ninh: "Tần đại sư, bắt đầu từ hôm nay, Thánh Tâm Duệ ta chính là tiểu đồng hầu việc luyện đan của huynh!"

Tiểu đồng hầu việc luyện đan chẳng qua chỉ là chân chạy việc vặt cho các vị đan sư, thân phận so với một người học trò của đan sư còn kém rất xa.

Chẳng qua là Tần Ninh bây giờ đã thức tỉnh được trí nhớ của chín đời chín kiếp, mà thân phận ở kiếp thứ năm của hắn chính là Cửu Nguyên Đan Đế!

Trong mắt của hắn bây giờ có bao nhiêu phần kiêu ngạo đây?

Thánh Tâm Duệ đúng là cũng có chút tiềm năng trên con đường của luyện đan sư, nhưng vẫn chưa đủ để cho hắn thu làm học trò của mình!

Về phần Thánh Tâm Duệ, từ tận đáy lòng hắn ta đã bị chấn động bởi những hiểu biết và thuật luyện đan của Tần Ninh.

Một lạy này của hắn ta đã buông xuống hết những cao ngạo của một thiên tài, chỉ còn lại sự thành tâm bái phục!

Ầm ầm một tiếng, ngay lúc cửa tiểu viện bị đẩy ra, Tần Hâm Hâm xồng xộc đi vào, kêu lên: "Ninh ca, tộc trưởng gọi huynh..."

Và Tần Hâm Hâm hoàn toàn kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng diễn ra trong tiểu viện.

Chuyện gì đây?

Tần Ninh đang đứng ở đó, còn Thánh Tâm Duệ thì đang quỳ trên mặt đất?

“Mình hoa mắt sao?”, Tần Hâm Hâm dụi dụi mắt.

Mà Đỗ Tư Viễn ở ngoài cửa nhìn thấy cảnh này, hai mắt cũng mở to trừng trừng.

Thân phận của hai người này giống như một trời một vực, nếu Tần Ninh quỳ lạy Thánh Tâm Duệ thì còn có thể chấp nhận, nhưng Thánh Tâm Duệ lại quỳ lạy Tần Ninh, chuyện quái gì đang xảy ra vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 12 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status