Linh vũ thiên hạ

Chương 2118: Cám ơn trời đất (2)

Khi hai đạo công kích của Lục Thiếu Du đánh vào không gian tràn ngập gợn sóng đỏ rực kia không ngờ lại giống như ốc sên bò. Trong không gian này có một cỗ lực lượng trói buộc cực lớn khiến cho tốc độ của hai đạo công kích giảm đi.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, một đạo chỉ ấn trong tay trái lão giả áo đỏ lập tức bắn ra, nghênh đón Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ giống như bị đọng lại cách đó không xa. Tay phải còn lại có một đạo quyền án bằng hỏa diễm đánh ra.

Mọi người phía dưới không khỏi ngừng thở, bọn họ có thể rõ ràng thấy được, bốn đạo công kích mạnh mẽ va chạm với nhau.

Trong lúc mọi người chờ đợi thanh âm bạo liệt vang lên, bốn đạo công kích va chạm vào nhau, lập tức có hai cỗ quang mang chói mắt bắn ra. Không gian chung quanh lập tức vang lên thanh âm ken két, nghiền nát.

Ken két.

Không gian chung quanh rạn nứt, bốn đạo công kích hóa thành hai cỗ năng lượng mang theo động tĩnh rất nhỏ khuếch tán. Khi hai cỗ năng lượng khuếch tán tới phạm vi nhất định thì đột nhiên ngừng lại, rồi lặng lẽ biến mất.

- Thật là lợi hại.

Trong đám người, Đoan Mộc Hồng Chí cũng có mặt, nhìn thấy cảnh tượng hai người giao thủ, trong lòng hắn không khỏi cảm thán.

- Thật mạnh.

Lục Thiếu Du nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thán. Đối phương có thể đem hai đạo công kích của hắn lặng lẽ đánh tan không có một tiếng động nào, lại còn không có năng lượng tiết ra bên ngoài. Loại thực lực này so với hắn còn mạnh hơn không ít, như vậy mới có thê làm được như vậy.

Lúc này Lục Thiếu Du còn có chút kinh ngạc, lão giả áo đỏ này ra tay giống như là tùy tâm sở dục, cũng không thúc dục vũ kỹ gì, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều dẫn động năng lượng thuộc tính hỏa.

Lục Thiếu Du lần nữa ra tay, hy vọng có thể tìm được một chút cơ hội, cũng tiện suy đoán ra thực lực lão giả áo đỏ này rốt cuộc đã tới cấp độ gì. Vừa mới động thủ Lục Thiếu Du đã nhận ra được một chút mánh khóe, trong nội tâm lúc này càng thêm khiếp sợ, tuy rằng còn chưa quá xác định, thế nhưng từ khí tức quanh thân lão giả áo đỏ xem ra không dưới Thiên Dương Tôn giả Vân Phi Hồng của Vân Dương Tông cùng với hai người Mang Linh Tôn giả của Linh Thiên môn, thậm chí còn cao hơn một chút. Khí tức ngược lại còn có chút tương tự với bốn Pháp tôn của Linh Vũ giới khi trước ra tay đối phó với sư phụ hắn.

Thiên Dương Thiên Tôn Vân Phi Hồng của Vân Dương Tông, hai người Mang Linh Tôn giả của Linh Thiên môn, Lục Thiếu Du biết rõ mấy người này chính là Vũ Tôn bát trọng đỉnh, nếu như vậy lão giả trước mắt hẳn là Vũ Tôn cửu trọng.

- Vũ Tôn cửu trọng.

Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, khó trách hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của người này. Công kích của hắn đều bị đối phương hời hợt hóa giải.

- Linh Vũ Chiến Tôn, quả thực ngươi rất xứng đáng với bốn chữ này. Trong đám người có tu vi đồng cấp tuyệt đối không có địch thủ.

Lão giả áo đỏ lần nữa nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt không hề che dấu được sự kinh ngạc.

- Dù sao vẫn còn xa không phải là đối thủ của tiền bối.

Lục Thiếu Du mỉm cười, đối phương một mực không có ác ý, mỗi một chiêu đều lưu tình, dường như đang chỉ điểm cho hắn. Lần ra tay cuối Lục Thiếu Du biết rõ, cũng nhận ra tốc độ ra tay của lão giả này chậm lại, tốc độ kết xuất thủ ấn, những vòng cung huyền ảo kia dường như có huyền cơ lớn.

- Nực cười, thời điểm ta còn bằng tuổi ngươi, ngay cả một phần ba thực lực này cũng không có.

Lão giả áo đỏ nói.

- Lão gia hỏa này keo kiệt thành danh a, vừa rồi hắn đã dạy ngươi không ít, ngươi hãy tự mình lĩnh ngộ cho tốt.

Lúc này trên không trung Phi Linh môn vang lên thanh âm, thanh âm vừa dứt, đồng thời thân ảnh Nam thúc lăng không đáp xuống. Trường bào trên người phất phơ, khóe miệng mỉm cười nhìn lão giả áo đỏ cùng áo lam.

Nam thúc xuất hiện, lão giả áo đỏ, lão giả áo lam nhìn thấy Nam thúc xuất hiện, toàn thân run rẩy, trong mắt nhịn không được mà có chút kích động.

- Nam thúc biết hai người này sao?

Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự nghi hoặc, không ngờ hai người này không phải tới tìm hắn mà tới tìm Nam thúc.

- Ta biết ngay là ngươi không chết, còn sống là tốt rồi, còn sống là tốt rồi.

Lão giả áo lam nhìn Nam thúc, trong ánh mắt kích động có chút ướt át, nhanh chóng đi tới trước người Nam thúc, hai tay mở ra, ôm Nam thúc, không nói thêm lời nào nữa.

- Lão quái nhà ngươi, lúc trước đi tìm tên Hàn Băng mà không chờ chúng ta trở về. Chúng ta tìm khắp đại lục cũng không có tin tức nào của ngươi.

Lão giả áo đỏ nhìn Nam thúc, hai mắt trợn ngược, trong mắt hiện lên sự trách cứ, mạnh mẽ ôm Nam thúc một cái, một tay vỗ vào vai Nam thúc.

- Chẳng lẽ ngươi hy vọng ta chết sao? Lúc trước các ngươi không ở đó cho nên ta trực tiếp đi tìm Hàn Băng.

Nam thúc nhìn qua hai người, trong mắt cũng có chút kích động. Ba người nhìn nhau, không nói nhiều lời, thế nhưng tất cả mọi người ở đây đều có thể cảm giác được cảm tình thâm hậu của ba người.

- Nam thúc.

Lục Thiếu Du chậm rãi đi tới bên người Nam thúc, từ trong lời nói của ba người hắn không khó có thể nhận ra, hai người này chính là cường giả cùng thế hệ với Nam thúc.

- Lão quái, tiểu tử này là đồ đệ của ngươi sao?

Lão giả áo đỏ liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi Nam thúc.

- Bẩm tiền bối, vãn bối luôn được Nam thúc dạy bảo, chỉ tiếc vãn bối còn chưa đạt được điều kiện nhập môn của Nam thúc cho nên người một mực chưa thu nhận vãn bối làm đồ đệ.

Lục Thiếu Du tiến lên phía trước rồi nói.

- Lão quái, tiểu tử này không tệ, so với tên mặt trắng mà khi trước ngươi thu còn tốt hơn nhiều.

Lão giả áo lam khẽ mỉm cười nói.

Nam thúc cười khổ một tiếng, không có nhiều lời, mắt nhìn lão giả áo lam cùng lão giả áo đỏ rồi lập tức nói với Lục Thiếu Du:

- Thiếu Du, đây chính là hai lão gia hỏa Tạ Thiên, Tạ Địa, cũng coi như là tiền bối của ngươi. Về sau nếu như có vấn đề gì trên phương diện tu luyện thì cứ thỉnh giáo hai lão gia hỏa này, chuyện này sẽ có trợ giúp với ngươi rất lớn.

Lục Thiếu Du nhìn hai người. Lão giả áo lam gọi là Tạ THiên, lão giả áo đỏ gọi là Tạ Địa. Lục Thiếu Du lập tức hiểu ý, hành lễ với hai người:

- Vãn bối có lễ, bái kiến hai vị tiền bối Tạ Thiên, Tạ Địa.

- Tiểu tử cũng coi như lễ phép, như vậy đi, lần sau ta sẽ luận bàn với ngươi một chút, Linh Vũ song tu của ngươi, còn có công kích quỷ dị kia cũng khiến cho ta vô cùng tò mò.

Lão giả áo đỏ nhìn Lục Thiếu Du rồi mỉm cười nói.

- Vậy vãn bối kính xin tiền bối chỉ giáo.

Lục Thiếu Du nói, Tạ Địa này luận bàn với hắn, không thể nghi ngờ chính là muốn chỉ điểm hắn một hai. Được cường giả bực này chỉ điểm, hắn tuyệt đối sẽ thu được lợi ích vô cùng lớn.

- Tốt, chúng ta vào trong nói chuyện trước.

Nam thúc nói với hai người Tạ Thiên, Tạ Địa. Thân ảnh Nam thúc dẫn đầu lóe lên rồi biến mất tại chỗ, hai người Tạ Thiên, Tạ Địa bám sám phía sau, lập tức biến mất không thấy gì nữa. Tốc độ nhanh vô cùng, trong số đám người có mặt sợ rằng không có bao nhiêu người có thể nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của ba người.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 44 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status