Kiếm động cửu thiên

Chương 210: Huyết Kiếm Thiên Quân!

Hàn Diệc Dao không nhịn được mà mặt cười co quắp một chút, Chu Hằng thật đúng là to gan lớn mật, không ngờ hô quát như thế đối với Huyết Kiếm Thiên Quân! Phải biết rằng vị này năm đó chính là tu vi Linh Hải Cảnh, mặc dù hiện tại tự thừa nhận là đã chết, nhưng thấy thế nào cũng không giống như là người chết a!

Nếu như ảo ảnh này là một đạo thần thức lưu lại khi sống, hiển hóa thông qua trận pháp, như vậy đâu có thể nào linh trí giống như vậy, đằng đằng sát khí nói muốn diệt khẩu!

Người không biết không sợ!

- Ha ha ha, tiểu tử thật đúng là vô lễ! Bất quá nhiều năm như vậy bổn tọa chưa cùng người ta nói chuyện, cũng không so đo với ngươi, dù sao hai người các ngươi rất nhanh thì sẽ chết!

Huyết Kiếm Thiên Quân cũng không cho là ngỗ ngược, ngược lại liên tục cười to.

Hắn dừng một chút, rốt cục đi vào chánh đề, nói:

- Hơn tám trăm năm trước,, bổn tọa mới vừa đột phá Linh Hải Cảnh, ngẫu nhiên vào trong một tòa di tích thượng cổ, phát hiện một thanh tuyệt thế Ma Kiếm bị trấn áp! Bổn tọa hao phí rất nhiều sức mới đưa được thanh Ma Kiếm đó ra, giết chóc vô số, cuối cùng phát hiện chỗ thần kỳ của Ma Kiếm này! Cho nên, bổn tọa bày ra hết thảy chuẩn bị, buông tha thân thể, lấy thần thức hòa làm một thể cùng Ma Kiếm! Chỉ cần thời gian ngàn năm, bổn tọa liền có thể trở thành Ma Kiếm chi hồn! Từ nay về sau, bất tử bất diệt, uống máu để lớn mạnh bản thân! Đến lúc đó, người người trên đời này đều phải tuân bổn tọa làm chủ, chính là Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh cũng là một kiếm chém chết! Ha ha ha! Cho dù cõi đời này còn có Hóa Thần Cảnh cũng không thể nào là kẻ địch của bổn tọa! Thay vì theo đuổi tiên cảnh hư vô mờ mịt, vẫn là con đường trường sinh này của bổn tọa thực tế hơn, hơn nữa có thể phách tuyệt thiên hạ, người nào nếu không phục, chém!

Huyết Kiếm Thiên Quân càng nói càng hưng phấn, trên mặt đều tựa hồ nổi lên hào quang, phảng phất đã quân lâm thiên hạ, ra lệnh một tiếng, thiên hạ nghe theo.

Thì ra là như vậy!

Hàn Diệc Dao nói ở trong lòng. Năm đó Huyết Kiếm Thiên Quân vô cùng cường thế, được khen là kỳ tài ngàn năm, có hy vọng đột phá Kết Thai Cảnh trở thành nửa bước tiên nhân, ai ngờ lại như là cỗ sao chổi chợt lóe rồi biến mất, đột nhiên biến mất biệt tích ở thời kỳ gần hai trăm tuổi cực thịnh.

Năm đó chính là đưa tới oanh động rất lớn. Có người suy đoán hắn gặp phải thứ hắn rất thích, ẩn lui khỏi giang hồ, có người lại nói hắn thăm dò di tích gặp phải nguy hiểm mà biến mất, còn có người nói chuẩn xác tận mắt thấy hắn bị cường giả Kết Thai Cảnh chém giết, bởi vì đắc tội đại nhân vật như vậy.

Nhưng không có ai nghĩ đến, Huyết Kiếm Thiên Quân lựa chọn một con đường tu luyện khác loại như vậy!

- Ngươi kẻ điên này!

Hàn Diệc Dao không nhịn được trách móc nói.

- Đang làm người êm đẹp không làm, lại muốn làm kiếm, quả thực bị coi thường!

Chu Hằng nói rất độc, chính là hắn luyện ra được cùng con lừa đê tiện.

- Tiểu bối vô tri!

Huyết Kiếm Thiên Quân cũng không có tức giận, chẳng qua là lộ ra vẻ khinh thường.

- Vũ trụ to lớn, chủng tộc nhiều, vượt qua tưởng tượng của các ngươi! Loài người là chủng tộc trí khôn yếu đuối nhất trong cả vũ trụ, thân thể của người này vứt bỏ thì như thế nào? Đại đạo vô hình, mà các ngươi lại câu nệ vào hình dạng, hoàn toàn là kém cỏi! Bổn tọa huyết phệ thiên hạ, cuối cùng có một ngày sẽ trảm phá cửu thiên, hóa phàm thành tiên, đến lúc đó muốn trở thành hình thái gì chính là hình thái đó. Cần gì để ý biến hóa con đường tu luyện nho nhỏ?

Người như hắn chính là sau khi nhận được máu huyết của Phệ Kim tộc, suy nghĩ cũng sẽ không suy nghĩ đã lựa chọn hình thái Phệ Kim tộc hoàn toàn, không có chút lưu luyến nào đối với thân người!

Thực lực đối với Huyết Kiếm Thiên Quân mà nói, ý nghĩa hết thảy!

Hơn nữa, lại liên quan tới trường sanh, thành tiên, đối mặt với hấp dẫn như vậy, cõi đời này khẳng định còn có rất nhiều người sẽ làm ra lựa chọn giống nhau, vì trường sanh, vì cường đại, bọn họ có thể buông tha c hình thái loài người, đi làm một ngọn núi, đi làm một con rắn, đi làm một con cá sấu!

Làm người tốt đẹp thì không làm, sổ điển vong tông. Ngay cả cha mẹ, ngay cả mình là ai cũng có thể bỏ lại!

Đối với người như vậy, Chu Hằng xem thường 100 lần!

- Ai, thật là không muốn lập tức giết chết các ngươi, đã nhiều năm như vậy, cũng chỉ có các ngươi tới đây. Để cho bổn tọa còn tưởng rằng bố trí chuẩn bị ra cũng lãng phí!

Huyết Kiếm Thiên Quân lộ ra vẻ tiếc nuối.

Nếu là lời nói của hắn không ngoa, như vậy hắn còn qua hai trăm năm mới có thể tái hiện nhân gian. Bất quá đến lúc đó hắn sẽ không phải là loài người, mà là một thanh kiếm, giống như tuyệt thế pháp khí, tung hoành thiên hạ!

- Ngươi nghĩ giết chúng ta như thế nào, dùng lời nói nhảm để dìm chết?

Chu Hằng cười ha ha một tiếng, hắn có Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, mười phần phấn khích.

- không không không!

Tính tình của Huyết Kiếm Thiên Quân tựa hồ vô cùng tốt, không ngờ không sinh khí chút nào, mà là giải thích cho hai người Chu Hằng.

- Thạch thất này chính là bổn tọa dùng tinh lực mười năm chế tạo, ban đầu chính là hao tổn vô ích tất cả tích trữ của bổn tọa, còn ra tay cướp đoạt, đắc tội rất nhiều người! Trả giá rất lớn, bất quá bổn tọa cùng dung với Ma Kiếm, trong vòng ngàn năm tuyệt không có thể bị quấy rầy, tự nhiên phải tốn một chút trả giá lớn, hơn nữa những thứ kia vốn là vật ngoại thân, bày đặt có nghĩa gì? Thạch thất này, chính là bổn tọa tự mình ra tay, không có thời gian mấy tháng cũng đừng mơ tưởng sẽ oanh phá được! Không nói trước các ngươi có năng lực như thế hay không, cho dù có, cũng không có thời gian dài như vậy! Nơi này ngăn cách không khí, ha ha, chỉ cần không phải tiên nhân, võ giả có thực lực cường đại hơn nữa cũng là cần hô hấp, mà rất nhanh, không khí nơi này sẽ hết, các ngươi sẽ chết bởi vì hít thở không thông! Bất quá, một chiêu này cũng không phải là giữ chân các ngươi, bổn tọa còn có một cái biện pháp tốt hơn! Đồng Tâm Kết, đi!

Hai tay Huyết Kiếm Thiên Quân đột nhiên kết ấn, hưu hưu, hai đạo u quang nhất thời bay đi về phía Chu Hằng cùng Hàn Diệc Dao.

Người nào cũng không nghĩ tới hắn sẽ xuất thủ!

Cho dù là Chu Hằng cũng chắc chắc trước mắt là một đạo hư ảnh, nếu là hư ảnh thì làm sao có thể phát ra công kích! Mà cường giả Linh Hải Cảnh đáng sợ đến bực nào, trừ phi Chu Hằng luôn luôn giữ vững trạng thái vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ tốc độ cao, nếu không căn bản không thể tránh né công kích của Linh Hải Cảnh!

Đây là tồn tại đến gần nửa bước tiên nhân, căn bản không thể tránh né!

Hưu hưu, hai đạo u quang đồng thời tiến vào thân thể Chu Hằng, Hàn Diệc Dao. Nhưng cũng không có xuất hiện thảm kịch bạo thể mà chết, hai người tựa hồ không có chút khác thường nào, phảng phất như hai đạo u quang kia cũng chỉ tia sáng thông thường.

[CHARGE=3]

- Ai, nếu đổi là năm đó, bổn tọa trực tiếp tay nâng kiếm chém, giết người liền giết người, nào có nói nhảm nhiều như vậy, nhưng bây giờ phải nói mấy câu cùng người!

Huyết Kiếm Thiên Quân nhẹ nhàng thở dài, lắc đầu, làm như rất là bất đắc dĩ đối với thay đổi của mình.

- Bổn tọa đã không có thân thể, chỉ còn lại có thần thức, không cách nào sử dụng công kích trực tiếp! Bất quá, Đồng Tâm Kết này là bí thuật bổn tọa nhận được lúc hợp nhất với Ma Kiếm, cái này vô cùng có ý tứ, ha ha, hai người trúng Đồng Tâm Kết, vĩnh viễn không thể tách ra khoảng cách trăm trượng, nếu không, đầu tiên là đau lòng như cắt, sau đó trái tim sẽ xảy ra bạo liệt, chết thảm tại chỗ! Hơn nữa, vô luận người nào chết trước, một người khác cũng sẽ cảm ứng như vậy, vỡ tim mà chết! Lấy ý nghĩ của bổn tọa, nghĩ ra loại bí thuật này nhất định là một phụ nữ!

Đồng Tâm Kết!

Danh tự này rất là tình ý liên tục, nhưng tác dụng cũng là làm cho người ta dựng hết tóc gáy!

Chu Hằng cùng Hàn Diệc Dao cũng không nhận ra người kiếm này đang nói sạo để bọn họ sợ, cái này căn bản không có cần thiết. Bất quá, chỉ là như vậy như thế nào giết được bọn họ, dù sao hai người cũng không phải là mặt đối lập của đá nam châm, sẽ đẩy nhau ra khoảng cách trên trăm trượng!

- Chỉ cần ý niệm của bổn tọa vừa động, hai Đạo môn trước sau kia sẽ phát ra lực lượng đặc hữu, hấp dẫn lấy các ngươi! Một cánh cửa hấp dẫn người trúng Đồng Tâm Kết Âm Kết, một cái còn lại là hấp dẫn người trúng Đồng Tâm Kết Dương Kết! Để cho bổn tọa tính xem, ha ha, khoảng cách của hai cánh cửa này không sai biệt lắm có hơn hai trăm trượng, các ngươi bị hút lấy thân bất do kỷ, nhận thức tư vị đau lòng như cắt, cuối cùng vỡ tim mà chết! Mặc dù còn muốn cho các ngươi hàn huyên với bổn tọa một hồi, nhưng, an toàn mà thắng là hết thảy, hơn nữa các ngươi cũng biết hết thảy, thành quỷ cũng không oan! Bắt đầu đi!

Huyết Kiếm Thiên Quân vỗ vỗ hai tay, nhất thời, một cổ lực hấp dẫn tác dụng vào Chu Hằng cùng Hàn Diệc Dao.

- A!

Hàn Diệc Dao phát ra một tiếng thét kinh hãi, cho dù nàng là tu vi Sơn Hà Cảnh cũng không cách nào chống cự lực lớn như thế, bị hút đi.

Không người nào nguyện ý chết, đặc biệt là bị chết không có chút giá trị nào như vậy!

Hàn Diệc Dao kêu một tiếng, sau lưng lại triển khai hai đạo quang dực, hết sức chống cự lực dẫn dắt này!

Một khi khoảng cách của nàng cùng Chu Hằng vượt qua trăm trượng, hai người đều sẽ bỏ mình!

Chu Hằng có chết hay không, nàng thật là không thèm để ý, vô lại này chết là tốt nhất! Nhưng nàng tuyệt không muốn chết cùng một chỗ với Chu Hằng, đây quả thực là một loại điếm ô, nàng chết đi cũng sẽ ôm hận!

Toàn lực chống cự, tốc độ nàng bị kéo giảm đi, tuy nhiên dời đi về hướng cửa đá!

Ngay cả Sơn Hà Cảnh như nàng cũng không cách nào chống cự, như vậy huống chi Chu Hằng mới là Khai Thiên Cảnh?

Xong!

Hàn Diệc Dao lộ ra vẻ tuyệt vọng, xem ra nàng nhất định khó thoát khỏi cái chết!

Không đến nơi này, nàng đếm ngày chờ chết! Mà mạo hiểm tiến vào nơi này vốn muốn tìm đường sống, không nghĩ tới cũng là một cước giẫm vào địa phương bí hiểm của cường giả Linh Hải Cảnh, coi như là chính mình chịu chết!

Mạng như vậy, thì cứ như vậy đi!

Hàn Diệc Dao nản lòng thoái chí, có lẽ, chết mới là giải thoát.

Nàng giương mắt nhìn lại Chu Hằng, vô lại này lúc này cũng đã bị hút tới một đầu khác. Tin tức tốt duy nhất chính là không cần chết cùng một chỗ với tiểu tử này, nếu không ngày sau bị người phát hiện hài cốt, cho hai người là tình lữ thì làm sao bây giờ?

Ừm?

Lúc thấy Chu Hằng, Hàn Diệc Dao nhất thời ngây ngẩn cả người!

Làm sao có thể?

Tên kia không ngờ vẫn là đứng ngay tại chỗ!

- Làm sao có thể?

Huyết Kiếm Thiên Quân lên tiếng kinh hô, trên mặt khiếp sợ giống như gặp quỷ.

Lấy tu vi tâm tính Linh Hải Cảnh của hắn, thật sự không nên vui mừng lộ rõ trên nét mặt như thế, nhưng ai bảo hắn hơn tám trăm năm luôn luôn tĩnh mịch, căn bản không cần khắc chế tâm tình, mới có thể biểu hiện ra không sai biệt lắm cùng người bình thường.

Đây . . . Làm sao có thể?

Chu Hằng chỉ có Khai Thiên Cảnh a, lực lượng so ra kém xa Hàn Diệc Dao, làm sao có thể chống cự sức lực như vậy?

Cho dù có thể chống cự, nhưng làm sao cũng phải ra vẻ hình dáng dùng sức a! Nhưng xem bộ dáng vân đạm phong khinh của Chu Hằng một chút, tựa hồ có thể lấy ra một cái ghế mà ngồi xuống, bưng một chén trà lên thưởng thức.

Có thể đừng như vậy hay không a?

Chu Hằng khẽ mỉm cười, giơ chân phải lên, bước đi ra ngoài dưới bốn con mắt của Huyết Kiếm Thiên Quân cùng Hàn Diệc Dao nhìn chăm chú.

Phương hướng là đi về phía Hàn Diệc Dao!

Phốc!

Huyết Kiếm Thiên Quân kinh ngạc tới mức phun cả đầu lưỡi ra!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status