Chung cực truyền thừa

Chương 235: Nhược Nhược


Kim Trĩ Hàn.

Không bao lâu, Lâm Yến liền dẫn một thiếu niên từ đằng xa chạy tới trước người Lâm Dịch, Lâm Dịch sửa sang lại tâm tình thoáng một chút, không khỏi nhìn thiếu niên trước mặt từ trên xuống dưới.

Đây là một thiếu niên có tướng mạo cực kỳ trắng trẻo, nhìn bộ quần áo đẹp đẽ quý giá của hắn thì có thể thấy được, điều kiện gia đình hắn coi như không tệ, nhưng tính cách của hắn lại tựa hồ có chút hướng nội, trên mặt thanh tú còn mang theo vài tia ngại ngùng, vài tia biểu lộ co quắp.

Hắn đứng bên người Lâm Yến, vẫn không khỏi có chút cúi đầu, lén nhìn biểu lộ của Lâm Dịch, hiển nhiên có vài phần khẩn trương.

- Ca, hắn là Nhược Nhược á!

Lâm Dịch ở một bên giới thiệu với Lâm Dịch.

Nghe Lâm Yến giới thiệu, thiếu niên tên là Nhược Nhược tựa hồ nổi lên dũng khí, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Dịch, cố gắng không để thanh âm mình run rẩy, nói:

- Ca, ca ca tốt...

Nhưng rất hiển nhiên, hắn vẫn rất khẩn trương.

Kỳ thật, đây hết thảy đều là vì khí chất của Lâm Dịch.

Hôm nay Lâm Dịch đã trở thành thánh giai, có thể nói khí chất toàn thân hắn đều tràn ngập một loại lạnh nhạt thong dong, loại khí chất này căn bản chính là tùy ý tản ra, không cần phải cố ý tỏ vẻ gì.

Mà người thiếu niên tên là Nhược Nhược này, với nhãn lực của Lâm Dịch, liền một cái liền nhìn ra là dị năng giả có trình độ không hơn ngũ cấp, hắn làm sao có thể không thấy khí chất lạnh nhạt tự nhiên của Lâm Dịch mà chỉ có cường giả mới có thể sinh ra.

Lâm Yến sở dĩ hoàn toàn không thấy loại khí chất cường giả này của Lâm Dịch, bởi vì Lâm Dịch là ca ca của nàng, lúc Lâm Dịch nhìn thấy nàng, không tự chủ được khiến khí chất của mình trở nên ôn hòa nhu hòa, tự nhiên không khiến nàng sinh ra cảm giác gì không khỏe rồi.

Thật giống như Lộ Ti vừa rồi, cũng vì nguyên nhân khí chất của Lâm Dịch, mà nói cũng không dám nói nhiều, loại khí chất chỉ cường giả mới có được này, tuy rằng không cách nào có thể lý giải minh xác, nhưng lại có thể cảm giác rõ ràng.

Nghe được thanh âm cà lăm ân cần hỏi thăm của Nhược Nhược, Lâm Dịch không khỏi nở nụ cười, hắn nhìn ra, tâm tư gã thiếu niên này cực kỳ đơn thuần, lập tức cười nhu hòa với hắn, sau đó nói:

- Không cần khẩn trương, ngươi tên là gì?

Nghe được câu hỏi Lâm Dịch, Nhược Nhược lộ ra có chút thụ sủng mà kinh, lập tức thân thể cứng ngắc, nói:

- Đệ, đệ là Kim Trĩ Hàn!

- Kim Trĩ Hàn.

Lâm Dịch thì thầm trong miệng một câu, sau đó lại đánh giá cao thấp thiếu niên này vài lần, chỉ nhìn thiếu niên toàn thân cứng ngắc, không dám có một chút thất lễ, thật lâu sau Lâm Dịch mới nhẹ gật đầu, sau đó trên mặt chợt lộ ra một cụ cười nhạt, hỏi:

- Tại sao ngươi lại thích Yến nhi?

Tên thiếu niên tên Kim Trĩ Hàn lập tức khẩn trương lên trong lòng, hắn rất rõ ràng, câu trả lời hiện giờ của hắn, có lẽ sẽ quyết định sau này hắn có thể ở cùng một chỗ với Yến nhi hay không, hắn cố gắng muốn nói một ít với lý lẽ thẳng thừng hùng hồn, nhưng thấy con ngươi mang bộ dạng vui vẻ nhưng lại hết sức thanh minh kia của Lâm Dịch, đại não lập tức trống rỗng, thật lâu sau mới lộ ra một tia nghi ngờ từ trong mắt, hỏi lại:

- Ưa thích Yến nhi, cần phải có lý do sao?

Những lời này hiển nhiên là lời hắn trong lúc suy nghĩ không tự chủ được nói ra, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, hắn lập tức phục hồi tinh thần lại, theo như ý nghĩ của hắn, lúc bình thường, trưởng bối hỏi vấn đề như vậy, đáp án tiêu chuẩn nhất có lẽ là hắn ưa thích Yến nhi vì tính cách hoạt bát đáng yêu hoặc đại loại như vậy của nàng, nhưng mà hắn lại trả lời như vây, sắc mặt lập tức có chút trắng bệch, khẩn trương nhìn Lâm Dịch, như phạm nhân đang chờ đợi thẩm phán cuối cùng.

Lâm Dịch nghe xong câu hắn nói, không khỏi có chút sửng sốt, ưa thích Yến nhi, cần phải có lý do sao?

Chủ đề này hiển nhiên là hắn chưa từng tiếp xúc qua, chính là động dạng như nhiều lúc hắn nghĩ, trên thực tế, hắn cho rằng đáp án tiêu chuẩn có thể là hắn liệt kê ra những ưu điểm của Yến nhi, sau đó thẳng thừng hùng hồn nói ta chính là ưa thích Yến nhi, đằng này lại...

Nhưng sự thật lại như vậy, lời nói của thiếu niên tên Kim Trĩ hàn, khiến Lâm Dịch cũng không khỏi sinh ra cảm xúc trong nội tâm.

Ưa thích một người, cần phải có lý do sao?

Chính như hắn ưa thích Thư Mộng, lý do là gì? Ưa thích mỹ mạo đối phương? Ưa thích gia thế đối phương? Ưa thích tính cách đối phương? Rất hiển nhiên, đáp án hiển nhiên là chối bỏ, không tiếp nhận.

Không thể phủ nhận, hình dạng Thư Mộng là cực kỳ xuất chúng, nhưng tuyệt đối không phải là Vô song tại đại lục, có rất nhiều nữ tữ mỹ mạo không kém xa, thậm chí cùng cấp bậc với nàng, như là Lang Sa ở học viện Tông phạm, thậm chí là nữ tữ tên là Diệp Song bên người Trương Diệc Vũ, mỹ mạo các nàng đều không kém hơn Thư Mộng chút nào, nhưng Lâm Dịch chỉ ưa thích một mình Thư Mộng mà thôi.

Cái gọi là gia thế, đối với Lâm Dịch mà nói thì càng là đồ vật có cũng được mà không có cũng không sao, phải biết rằng, lúc Lâm Dịch bắt đầu sinh ra tình cảm với Thư Mộng, thì nhà của nàng cũng đồng dạng như nhà hắn trong thôn, cũng không có gì quá xuất chúng, huống hồ Lâm Dịch, đối với những vật này cũng không phải rất mẫn cảm.

Nhưng mà, hắn ưa thích Thư Mộng như vây, ở trong đó có lý do gì sao? Có lẽ có a, nhưng hắn không biết.

Mỗi người sinh hoạt trên thế giới này, đều là tồn tại đặc biệt nhất, cho dù là sinh đôi, thân thể cũng đều bất đồng hoàn toàn, chính thức ưa thích một người, cũng không phải là gia thế, thậm chí tính cách đối phương, đó là một loại cảm giác kỳ diệu không thể nói bằng lời.

Chính như Kim Trĩ Hàn trong lúc nghi hoặc mà vô thức nói ra: Ưa thích Yến nhi, cần phải có lý do sao?

Lâm Dịch xúc động trong nhất thời, thật lâu sau mới khẽ gật đầu, nhìn Kim Trĩ Hàn nở nụ cười.

- Trả lời rất tốt, về sau, chăm sóc tốt cho Yến nhi.

Hai người Kim Trĩ Hàn và Lâm Yến đứng bên cạnh đang một mực khẩn trương chờ Lâm Dịch nói, lập tức lộ ra thần sắc mừng rỡ, Kim Trĩ Hàn càng là ưỡn lên lồng ngực không tính là rắn chắc lắm, khuôn mặt thanh tú ửng đó, bảo chứng nói:

- Đệ thề, nhất định dùng tính mạng của mình để bảo hộ Yến nhi!

Lâm Dịch cực kỳ vui mừng nở nụ cười.

Mà Yến nhi ở một bên cũng sớm nhào vào hắn, trong miệng cao hứng hô hào:

- Ca ca tốt nhất a!

Hai tay ôm lấy cổ Lâm Dịch, cái này khiến Lâm Dịch lại bất đắc dĩ cười khổ.

Cứ như vậy, Lâm Dịch ở lại trường học một thời gian, ước chừng một tuần lễ, mà thông qua một tuần này, Lâm Dịch quan sát, cũng nhận thức nhất định về Kim Trĩ Hàn, xem ra hắn cũng là một thiếu niên sáng sủa, có lẽ lúc đối diện với mình mới biểu hiện ra một ít bộ dạng co quắp, theo hành động và lời nói lúc bình thường của hắn, hắn hiển nhiên không hề giống với bề ngoài gầy yếu của mình.

Ngày đó hắn cam đoan hiển nhiên cũng không phải là thuận miệng mà nói, trong cái vòng tròn lẩn quẩn này, hắn thật sự có thể bảo vệ tốt Yến nhi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status